Bức tranh đồng quê trong bài thơ "Miền quê" của Nguyễn Khoa Điềm mang đậm nét đặc trưng của làng quê Việt Nam. Với những hình ảnh giản dị nhưng rất thân thuộc, nhà thơ đã tạo nên một không gian bình yên, thanh thản. Cảnh vật hiện ra với sự gần gũi, từ đất làng, cây xanh, đàn trâu, đến tiếng ếch vùi trong cỏ ấm, lúa mềm như vai thân yêu. Mùa xuân được miêu tả vô cùng sống động, với hình ảnh đàn trâu bụng tròn qua ngõ, gõ sừng lên mảnh trăng cong. Tất cả tạo nên một không gian tươi mát, đẹp đẽ, khiến người đọc không khỏi cảm nhận sự thanh bình và tươi mới của mùa xuân quê hương.
Bức tranh đồng quê cũng mang đậm dấu ấn của con người. Những hoạt động hàng ngày của người dân, như lũy tre xanh rì rào trong gió, đoàn thuyền ngược xuôi dưới sông, cánh đồng lúa chín vàng óng, tất cả tạo nên một bức tranh sinh động về cuộc sống của người nông dân.
Nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm đã thể hiện sự tôn vinh, yêu quý quê hương và đất nước qua bức tranh đồng quê này. Bài thơ không chỉ đơn thuần là một miêu tả mà còn là một lời ca ngợi sâu sắc về vẻ đẹp của quê hương, đất nước Việt Nam.