Vẻ đẹp của truyện "Gió lạnh đầu mùa" không chỉ được thể hiện qua câu chữ mà còn nằm trong những tấm lòng nhân hậu và bao dung của nhân vật. Thạch Lam đã xuất sắc kết hợp nghệ thuật tự sự với miêu tả và biểu cảm tinh tế, cùng với những thủ pháp đối lập và miêu tả tâm lí xuất sắc. Nhờ đó, truyện đã thành công trong việc chạm đến tâm hồn và gợi cảm xúc mạnh mẽ của người đọc. Trong truyện, nhân vật Sơn được xây dựng một cách chân thực và sâu sắc. Cậu bé hiền lành, lương thiện và hòa đồng, luôn sẵn lòng chơi đùa và chia sẻ với mọi người xung quanh. Trong khi các đứa em họ của Sơn tỏ ra kiêu kì và khinh khỉnh với những đứa trẻ nghèo khó ở khu chợ, Sơn và chị Lan lại thể hiện sự thân mật và tình bạn chân thành với họ. Đặc biệt, khi gặp Hiên - một cô bạn bất hạnh có hoàn cảnh khó khăn, Sơn đã tỏ ra rất chu đáo và tận tâm khi nghĩ đến việc tặng chiếc áo bông cũ của em Duyên cho Hiên. Từ nhân vật Sơn, nhà văn Thạch Lam đã gửi gắm cho độc giả một bài học ý nghĩa về tấm lòng nhân ái và tình cảm chân thật. Những tấm lòng nhân hậu và hành động chia sẻ nhỏ bé nhưng ý nghĩa ấy khiến truyện "Gió lạnh đầu mùa" trở nên đáng quý và sâu sắc. Tác phẩm này không chỉ là một câu chuyện đơn thuần mà còn là một tấm gương mà chúng ta nên học tập và lan tỏa. Thạch Lam đã thành công trong việc khắc họa nhân vật và truyền tải thông điệp tình người qua từng trang sách, để lại trong lòng độc giả những cảm xúc ấm áp và lòng biết ơn vô hạn.