Trong "Hoa Đào Nở Trên Vai" của tác giả Vũ Thị Huyền Trang, câu chuyện được mở ra bằng hình ảnh một người đàn ông đang tự tay quét sơn xanh lên bức tường nhà, đồng thời trò chuyện bất ngờ với con dâu về khả năng thợ sơn của mình. Trong những đoạn văn này, chúng ta được dẫn vào cuộc sống đời thường của một gia đình nông thôn, nơi những nỗi lo toan hàng ngày, sự gắn bó với người thân và biến cố của số phận diễn ra.
Truyện xoay quanh câu chuyện về ông Vại, một người đàn ông trung niên, và cậu bé Lụm, người mất cha mẹ do một trận lũ lụt. Ông Vại, dù không phải là người thân trong gia đình của Lụm, nhưng anh đã nhận nuôi và che chở cho cậu bé sau khi cơn lũ tan hoang làng quê. Sự gắn bó và yêu thương từ ông Vại cùng với sự chăm sóc của vợ chồng ông đã giúp Lụm từ từ hòa mình vào cuộc sống mới, dù những nỗi đau và mất mát vẫn còn đọng lại trong trái tim nhỏ bé đó.
Cuộc sống bình dị, nhưng ấm áp của gia đình ông Vại và Lụm được mô tả chi tiết qua những hành động hàng ngày, những bữa cơm đơn giản nhưng ấm áp, và những lời chia sẻ nhỏ nhặt. Tình thân mẫu tử giữa Lụm và cô Thảo, người vợ của ông Vại, cũng được thể hiện qua những hành động nhỏ nhặt và những lời quan tâm.
Cuộc sống đầy biến động và khó khăn đã giúp gia đình ông Vại và Lụm học được bài học về tình yêu thương, lòng nhân ái và sức mạnh của tình thân. Dù không có nhiều tiền bạc, họ vẫn tìm thấy niềm vui và hạnh phúc trong những điều giản dị nhưng ý nghĩa. Và hình ảnh "Hoa Đào Nở Trên Vai" không chỉ là một hình ảnh đẹp mắt, mà còn là biểu tượng cho sự sống, hy vọng và hạnh phúc trong cuộc sống đầy những thách thức và khó khăn.