Cụ Ấm trong đoạn trích "Chén trà trong sương sớm" của Nguyễn Tuân hiện lên với vẻ đẹp của một con người tao nhã, sâu sắc, và đầy triết lý trong từng chi tiết sinh hoạt thường nhật. Hình ảnh cụ dậy sớm trong cái lạnh cắt da để chuẩn bị pha trà, với từng động tác tỉ mỉ và tinh tế, đã khắc họa một tâm hồn thanh cao, trọng đạo nghĩa và yêu vẻ đẹp giản dị. Từng bước pha trà của cụ không chỉ là một thú vui, mà còn thể hiện phong thái sống tĩnh lặng, gần gũi với thiên nhiên và triết lý nhân sinh. Nguyễn Tuân đã sử dụng nghệ thuật miêu tả tinh tế và giàu hình ảnh để tái hiện không gian và con người. Hình ảnh cụ Ấm chống nạnh, đôi mắt lim dim như một nhà sư nhập định, đã gợi lên phong thái của một "triết nhân" đang "rình bước đi của thời gian". Mỗi cử chỉ của cụ – từ vuốt tàn than, rót nước sôi, đến việc nâng niu chiếc ấm trà – đều toát lên sự trân trọng và tình yêu dành cho từng chi tiết nhỏ nhặt trong cuộc sống. Đặc biệt, thái độ kỹ lưỡng của cụ trong việc pha trà không chỉ để thưởng thức hương vị, mà còn là cách truyền tải tinh thần sống tĩnh lặng và sâu sắc. Cụ Ấm không chỉ là người giữ gìn truyền thống văn hóa thưởng trà, mà còn là biểu tượng của những giá trị đạo đức và triết lý sống cổ xưa, một nét đẹp hiếm hoi trong xã hội hiện đại.