Trong đoạn thơ "Tự sự với đồng bằng" của Huỳnh Thúy Kiều, hình ảnh thơ mang đến những nét độc đáo thể hiện sâu sắc tình yêu quê hương và nỗi trăn trở về cuộc sống. Tác giả sử dụng hình ảnh đồng bằng một cách tinh tế, không chỉ là khung cảnh thiên nhiên mà còn là nơi chứa đựng kỷ niệm, tâm tư của con người. Những cánh đồng xanh mướt, ngọn gió lướt qua hay ánh nắng ấm áp không chỉ gợi lên vẻ đẹp của quê hương mà còn là biểu tượng cho sự bình yên, nơi gắn bó sâu sắc với tâm hồn tác giả. Hình ảnh thơ còn được khắc họa bằng những cảm xúc chân thành, thể hiện nỗi nhớ quê, sự hoài niệm về quá khứ. Tác giả thể hiện sự đối thoại trực tiếp với đồng bằng, như một cách trò chuyện, tâm sự, điều này làm cho người đọc cảm nhận được sự gần gũi và thân thuộc. Mỗi hình ảnh không chỉ đơn thuần là cảnh vật mà còn mang theo những nỗi niềm sâu sắc, phản ánh một tâm hồn nhạy cảm, giàu trắc ẩn trước cuộc sống, tạo nên sự hòa quyện giữa con người và thiên nhiên bất tận.