Trong đoạn trích "Những ngôi sao hình quang gánh" của Nguyễn Phan Quế Mai, tâm trạng của nhân vật trữ tình thể hiện sự trăn trở sâu sắc và lòng biết ơn đối với những người lao động giản dị. Hình ảnh "mùa ổi, mùa sen" không chỉ gợi nhớ về những sản vật quê hương mà còn chứa đựng nỗi nhớ và khao khát về một cuộc sống ấm no. Những "đồng bạc lặng lẽ" thể hiện sự hy sinh thầm lặng của những người gánh hàng, để lại cho nhân vật cảm giác xót xa về nỗi vất vả mà họ phải chịu đựng. Câu thơ "Sau lưng họ đồng làng mồ côi hun hút gió" tạo nên hình ảnh cô đơn, lạnh lẽo, phản ánh nỗi lòng của những phận người tần tảo, chưa bao giờ ngơi nghỉ. Đồng thời, "vòng tay ngỏ" và "lời ru con căng sữa" là biểu tượng của tình yêu thương, sự ấm áp trong gia đình, nhưng cũng chính là nỗi lo âu về những số phận chưa được vỗ về. Qua những hình ảnh tinh tế và cảm xúc chân thật, nhân vật trữ tình không chỉ ghi nhớ mà còn chia sẻ nỗi đau và niềm hạnh phúc của những con người vô danh trong cuộc sống hàng ngày. Tất cả tạo nên một bức tranh đầy xúc động về tâm hồn con người và sự gắn bó với quê hương.