Đoạn thơ của Trương Nam Hương là một bức tranh tươi sáng về tuổi thơ đầy ấp kí ức và tình thương. Tác giả đã khéo léo tạo nên một không gian ấm áp và đầy màu sắc, đưa người đọc trở về với những kí ức đẹp đẽ của tuổi thơ. Hình ảnh về bà và cuộc sống quê hương được mô tả một cách chân thực và sinh động. Bà, với những hành động đơn giản nhưng đầy yêu thương như ăn trầu cau, tóm tém miếng trầu, đã tạo ra một không gian an lành và bình yên cho nhân vật trẻ. Những hình ảnh về cảnh quê hương, nắng vàng chiếu qua liếp vách, cùng với những tiếng châu chấu, cào cào rền vang, mang lại một cảm giác thân thuộc và ấm áp như những ngày hạ sum họp. Điểm đáng chú ý là tác giả đã sử dụng ngôn từ tinh tế và ẩn dụ để thể hiện sự giàu có và ý nghĩa sâu sắc của những kí ức tuổi thơ. Hình ảnh về nắng xanh mơn như lá trầu, bóng bà dài nghêu trên đất đai, tất cả đều tạo ra một cảm giác thơ mộng và lãng mạn, khiến cho đoạn thơ trở nên sống động và gần gũi với người đọc. Từng dòng thơ như một lá thư tình dành cho quê hương và người thân yêu, đều được viết bằng tình thương và lòng biết ơn sâu sắc của người viết. Đoạn thơ này không chỉ là một bức tranh về tuổi thơ mà còn là một lời ca ngợi đầy tình cảm về quê hương và những người thân yêu.