Tôi vẫn còn day dứt mãi về cái chết thương tâm của Dế Choắt. Chỉ vì sự ngông cuồng, hống hách của tôi mà cậu ấy đã phải bỏ mạng. Khi tôi chui vào hang và trốn đi, tôi đã nghĩ rằng không ai có thể làm gì được tôi, nhưng rồi tôi đã nhận ra rằng chính sự kiêu căng của mình đã mang lại thảm họa. Lời Dế Choắt thều thào trước khi chết cứ văng vẳng bên tai, đó là bài học đầu tiên và cũng là bài học lớn nhất trong cuộc đời tôi. Từ đó, tôi đã thay đổi, không còn tự mãn và vô tâm như trước nữa.