Hai khổ thơ đầu trong bài Chiều rơi bóng mẹ khắc họa hình ảnh người mẹ tần tảo, hy sinh, đồng thời bày tỏ lòng tri ân sâu sắc của tác giả đối với công lao to lớn của mẹ. Hình ảnh “bóng mẹ ngày tàn năm tháng” gợi lên sự lam lũ, vất vả của mẹ qua năm dài tháng rộng, vì con mà mỏi mòn trong “mưa nắng”. Cụm từ “một đời gian khổ héo hon” không chỉ miêu tả nỗi vất vả thể xác mà còn chứa đựng nỗi đau tinh thần mà mẹ phải chịu đựng để nuôi con khôn lớn. Tình yêu thương của mẹ không chỉ là sự hy sinh âm thầm mà còn gắn bó với “quê đất mẹ”, trở thành nguồn động lực và hành trang trên con đường đời của con.
Trong khổ thơ thứ hai, tác giả ví dòng sữa mẹ như “hương dịu ngọt”, hình ảnh mang tính biểu tượng cho tình yêu thương đong đầy và vô điều kiện. Người mẹ được so sánh với “sao sáng giữa trời”, người dẫn đường soi sáng, bảo vệ con khỏi những thử thách và tối tăm của cuộc đời. Từng câu thơ giản dị nhưng tràn đầy cảm xúc, vừa nhấn mạnh sự hy sinh thầm lặng, vừa ca ngợi tấm lòng bao la của mẹ. Qua hai khổ thơ, tác giả đã tôn vinh vai trò to lớn và bất tử của người mẹ trong cuộc đời mỗi người.