Truyện ngắn “Tình mẹ” của Vũ Thị Thu như một bản hùng ca ca ngợi tình mẫu tử thiêng liêng, sâu nặng của những người mẹ. Qua hình ảnh người mẹ xinh đẹp nhưng mang trên khuôn mặt vết sẹo lớn – dấu ấn của ngày nhà cháy, khi bà lao vào ngọn lửa cứu con – tác giả khắc họa rõ nét tấm lòng yêu thương vô bờ bến và sự hi sinh quên mình. Vết sẹo ấy, dù làm mất đi vẻ đẹp hoàn mỹ, lại trở thành minh chứng sống động cho tình yêu cao cả của mẹ, cho sức mạnh và lòng dũng cảm của người phụ nữ, sẵn sàng chịu đựng mọi gian khổ vì con. Ban đầu, cậu bé cảm thấy xấu hổ, tự ti khi bạn bè và thầy cô biết đến gương mặt “khác thường” của mẹ. Nhưng rồi, khi nghe được câu chuyện đằng sau vết sẹo, cậu như bừng tỉnh, lòng trào dâng cảm xúc, những giọt nước mắt hối lỗi xen lẫn niềm tự hào. Cậu nhận ra rằng, tình mẫu tử không nằm ở hình thức bên ngoài mà ở sự hy sinh thầm lặng, ở tấm lòng yêu thương vô điều kiện. Qua đó, Vũ Thị Thu gửi gắm thông điệp rằng, tình mẹ luôn là chốn an toàn, là nguồn sống thiêng liêng giúp con người vượt qua bao khó khăn, là món quà vô giá mà mỗi đứa con cần trân trọng suốt đời.