Bài thơ “Bữa cơm thường ở trong bản nhỏ” của Chế Lan Viên không chỉ phản ánh bức tranh sinh hoạt bình dị, mộc mạc của người dân miền núi mà còn thể hiện sâu sắc tình cảm yêu nước và lòng biết ơn đối với Bác Hồ. Nội dung bài thơ diễn tả cuộc sống của người dân trong bản nhỏ bên khe suối, nơi thiên nhiên tươi đẹp hòa quyện với những khoảnh khắc đời thường. Hình ảnh “trái sim rơi đỡ buồn” hay “bát con mọ tháng tám” gợi lên nỗi nhớ quê hương, sự bình yên, giản dị, cùng với những sản vật của núi rừng như măng, cá kho, tạo nên không khí ấm cúng trong gia đình. Về nghệ thuật, Chế Lan Viên khéo léo sử dụng biện pháp tu từ đối, tạo nhịp điệu hài hòa và êm ái cho bài thơ, làm nổi bật cuộc sống lao động vất vả mà vẫn tràn đầy niềm vui và hy vọng. Âm điệu của các câu thơ chậm rãi, bình yên thể hiện được nhịp thở của cuộc sống nơi núi rừng, giúp người đọc cảm nhận được không gian sống yên bình. Qua đó, bài thơ không chỉ là một bức tranh về bữa cơm giản dị mà còn là bản trường ca ca ngợi tình yêu quê hương đất nước, lòng tự hào về sự đổi mới và phát triển của cuộc sống.