Hình ảnh người cha trong bài thơ “Chiếc áo của Cha” hiện lên với vẻ đẹp dung dị, chân thực nhưng đầy sâu lắng. Người cha không chỉ là một người lính từng vào sinh ra tử, mà còn là một biểu tượng của sự hy sinh thầm lặng và tình đồng đội sâu sắc. Chiếc áo xanh cũ kĩ mà cha vẫn mặc là minh chứng sống động cho những tháng ngày gian khổ, chiến đấu bên đồng đội. Mỗi nếp gấp, mỗi mảnh vá của chiếc áo không chỉ chứa đựng kỉ niệm cá nhân mà còn là ký ức về những người bạn chiến đấu đã hi sinh. Điều đó thể hiện sự gắn bó, lòng trung thành của người cha đối với quá khứ, không quên đi những năm tháng hào hùng nhưng đau thương của cuộc chiến. Khi người con chứng kiến cha đắp chiếc áo lên mộ đồng đội, hành động ấy trở thành biểu tượng của sự sẻ chia giữa người còn sống và người đã khuất, vượt qua mọi khoảng cách. Qua hình ảnh ấy, bài thơ không chỉ ca ngợi tình người, mà còn nhấn mạnh giá trị của những kỉ vật, của ký ức và tình cảm đồng đội thiêng liêng trong cuộc đời người lính.