Bài thơ "Quê Hương" của Trúc Quỳnh đã chạm đến trái tim tôi bằng những cảm xúc chân thành và sâu sắc. Tác giả đã khéo léo sử dụng những hình ảnh giản dị nhưng đầy chất thơ để vẽ nên bức tranh quê hương bình yên, từ bãi mía, vườn rau đến những khóm trúc bên bờ đê. Mỗi câu thơ như một nhạc điệu du dương, mang đến cảm giác thoải mái, thư giãn, trái ngược với sự ồn ào, nhộn nhịp của thành phố. Quê hương trong thơ Trúc Quỳnh không chỉ là không gian địa lý, mà còn là nơi in đậm dấu ấn của kỷ niệm và tình yêu. Hình ảnh mái lá đơn sơ, khói thơm gạo mới và tiếng gió ngân nga khiến tôi nhớ về những ngày tháng yên bình bên gia đình và bạn bè. Những giá trị văn hóa và lịch sử cũng được tác giả khéo léo lồng ghép, như một lời nhắc nhở về nguồn cội. Điều làm tôi cảm động nhất chính là câu thơ cuối: "Quê hương mãi mãi ở trong ta." Nó gợi lên cảm giác thiêng liêng về quê hương, dù có đi đâu, lòng vẫn hướng về nơi đã nuôi dưỡng và chở che. Tôi cảm thấy sự gắn bó mạnh mẽ với quê hương, nơi có Mẹ, có Cha, là điểm tựa vững vàng trong cuộc đời.