Trong đoạn trích, chi tiết đặc sắc nhất là quyết định của Héc-to ra trận chiến. Điều này thể hiện tâm hồn cao cả và lý tưởng của anh, một tượng đài của can trường và lòng dũng cảm. Héc-to không chỉ xem trọng danh dự cá nhân mà còn lo lắng cho danh dự của gia đình, đồng đội và quê hương. Héc-to không muốn trở thành người hèn nhát, không muốn xấu hổ trước những người anh em, lính chiến cùng xông pha vào chiến trận. Điều này thể hiện tình yêu quê hương và sự trách nhiệm của một người lính đối với những người yêu thương. Anh ta đứng ở tuyến đầu, sẵn sàng chiến đấu để giành vinh quang cho gia đình và cho chính bản thân. Đặc biệt, Héc-to lo sợ cho số phận của thành Tơ-roa, người em trai và Ăng-đrô-mác, người anh em họa của anh. Anh ta không muốn thấy họ phải chịu nỗi khổ và trở thành nô lệ, phục vụ người khác, và anh ta tỏ ra quyết tâm bảo vệ họ. Điều này là minh chứng cho tình cảm gia đình và lòng tự tôn của Héc-to, và nó tạo nên một hình ảnh mạnh mẽ về sự hy sinh và tinh thần cao cả của anh ta.