Phần kết của truyện ngắn Quả trứng vàng khiến lòng tôi nghẹn lại, như thể vừa chạm vào một điều kỳ diệu của cuộc sống, vừa tiếc nuối, vừa xúc động đến trào nước mắt. Từ một quả trứng nhỏ bé, tưởng chừng sẽ nhanh chóng biến mất trong một bữa ăn, nhưng nhờ vào lòng tin và những điều ước trong sáng, nó đã trở thành khởi nguồn của một phép màu. Hành trình từ quả trứng đến đàn gà không chỉ là một câu chuyện cổ tích giữa đời thường mà còn là biểu tượng của những giấc mơ giản dị nhưng đẹp đẽ mà mỗi người từng ấp ủ. Tôi chợt nghĩ, nếu Tú Minh chỉ mải mê với những nhu cầu trước mắt, có lẽ cậu sẽ chẳng bao giờ chạm vào phép màu của cuộc sống. Câu chuyện khép lại nhưng dư âm của nó còn mãi – một niềm tin rằng những điều tốt đẹp luôn có thể xảy ra, miễn là ta giữ được trái tim trong trẻo và biết chờ đợi điều kỳ diệu đến từ cuộc sống.