Bài thơ "Bài ca đêm vượt lộ" của Anh Ngọc mở ra trước mắt người đọc một bức tranh đầy tâm trạng về cuộc sống chiến đấu của những người lính trong những đêm hành quân. Từng câu thơ như vang lên tiếng gọi của lòng yêu nước và tình đồng đội, mang đến cho ta cảm giác gần gũi và ấm áp giữa những khó khăn, thử thách của cuộc sống. Hình ảnh ánh chiều tàn, cỏ ướt hơi sương cùng với tiếng chim bay về tổ gợi lên một không gian bình yên, nhưng cũng chất chứa nỗi nhớ quê hương da diết. Trong khoảnh khắc yên tĩnh trước giờ vượt lộ, những người lính không chỉ đơn thuần chờ đợi mà còn tìm thấy niềm an ủi từ sự giao cảm, từ những ánh mắt, những giọng hát thầm thì của đồng đội. Câu thơ "giọt mồ hôi cứ se dần thanh thản" đã thể hiện sự dũng cảm, bình tĩnh của người lính trước kẻ thù đang rình rập, đồng thời gợi lên tinh thần đoàn kết và sẻ chia giữa họ. Cuối cùng, hình ảnh giấc mơ duy nhất "những bàn chân bật dậy vượt qua đường" không chỉ thể hiện khát vọng tự do, mà còn là biểu tượng của sức mạnh, sự kiên cường của người lính Việt Nam trong cuộc chiến tranh gian khổ. Bài thơ là một bản anh hùng ca giản dị nhưng đầy ý nghĩa, khẳng định tinh thần yêu nước và lòng quyết tâm của một thế hệ, là nguồn cảm hứng bất tận cho các thế hệ sau này.