Bài thơ "Tổ quốc nhìn từ biển" của Nguyễn Việt Chiến là một tác phẩm giàu cảm xúc, phản ánh sâu sắc tình yêu quê hương và lòng tự hào dân tộc. Mở đầu, tác giả khắc họa hình ảnh Tổ quốc đang phải chịu đựng bão giông từ biển, biểu trưng cho những thử thách và khó khăn mà dân tộc phải vượt qua. Nhắc đến Hoàng Sa và Trường Sa không chỉ là khẳng định chủ quyền mà còn thể hiện tình cảm thiêng liêng đối với biển đảo, những phần máu thịt của Tổ quốc. Khi miêu tả đất nước chập chờn trong bóng giặc, tác giả cho thấy nỗi thao thức của người dân trước những biến động không ngừng. Biển, với những cơn sóng mãnh liệt, trở thành hình ảnh biểu tượng cho cuộc sống luôn đầy rẫy thách thức, nhưng cũng ngập tràn sức sống. Đặc biệt, hình ảnh Mẹ Âu Cơ không thể yên lòng trước biển khơi như một lời nhắc nhở về trách nhiệm gìn giữ và bảo vệ Tổ quốc. Bài thơ không chỉ gợi lên niềm tự hào về biển đảo mà còn khơi dậy lòng quyết tâm bảo vệ quê hương, tạo nên một bức tranh đầy ắp tình yêu và sự kiên cường của dân tộc Việt Nam. Qua đó, người đọc cảm nhận được vẻ đẹp của tình yêu quê hương, một tình cảm không chỉ dừng lại ở lời nói mà còn gắn liền với hành động và trách nhiệm.