Trong dòng chảy của văn học Việt Nam hiện đại, Nguyễn Ngọc Tư là một cây bút đặc biệt, mang trong mình giọng kể chất phác, thân thuộc nhưng đầy sâu lắng. Đời Như Ý là một truyện ngắn của bà mang nặng đề tài nhân sinh, dịu dàng nhưng gầy nhào lòng người. Chuyện kể về cuộc sống của chú Đời - một người đàn ôm mù lòa, lưu lạc khắp các chợ, gánh trên vai vợ con và những ước mơ giản dị.
Chúng ta bắt gặp chú Đời qua hình ảnh một người cha dành cả thanh xuân và đời mình với những chuyến hành trình lang thang. Cả gia đình sống bằng nghề hát rong, bán vé số, nhưng chúng ta lại chẳng thấy ở chú một sự uán trách nào. Chú Đời chọn cho hai con mình những cái tên với tất cả tâm tình: Như, Ý. Cảm giác như bằng một niềm tin rất đổi mê muội, chú mong mỗi sự viên mãn cho cuộc sống tương lai.
Bằng ngòi bút dễ dàng mà thám thiết, Nguyễn Ngọc Tư vẽ nên cuộc sống của gia đình chú Đời bằng những gam màu u túi, đan xen giữa sự vất vả, nghiệt ngã và những khoảnh khắc hạnh phúc nhỏ bé. Cuộc đời lang bạt, nghèo khó, vợ chú bị điên, bản thân chú thì mù, con cái thì bốc vả dài dặc, lem luốc. Vậy mà chú vẫn cười rạng rờ, vẫn khen vợ đẹp, con cái ngoan. Cứ như thế, chú sống bằng niềm vui của một người không bao giờ nhìn thẵng vào khốn khổ của đời.
Tuy nhiên, Đời Như Ý không chỉ là một bài ca về nghị lực sống, mà còn là một nỗi đau rằng riọt. Chúng ta nghện ngào khi chứng kiến hình ảnh gia đình chú co ro dưới mái hiên chợ, cháu Như đi mua thuốc cho cha khi chú kiệt quệ. Tác giả không khóc, không than thản, nhưng ngòi bút bình thản đó chính là thứ lại càng khiến người đọc nghèn ngạo hơn.
Tác phẩm Đời Như Ý như một lời thầm thì đối với kiếp người. Cái nghèo có thể dốc nát thân xác, nhưng không đốt cháy được niềm vui sống. Bằng giọc kể đờ máu đống bằng, giọt nước mắt kiềm nén,