Bài thơ "Mẹ của anh" của nữ sĩ Xuân Quỳnh là một tác phẩm tình cảm và tôn vinh người phụ nữ Việt Nam, đồng thời thể hiện vẻ đẹp tâm hồn của nhân vật "em".
Trong bài thơ "Mẹ của anh", Xuân Quỳnh tạo ra một bức tranh về vẻ đẹp tâm hồn của người phụ nữ Việt Nam thông qua lời kể của nhân vật "em". Nhân vật "em" được miêu tả như một nàng dâu nhạy cảm và biết thấu hiểu sâu sắc về tình yêu thương và đau khổ của mẹ chồng. Em không chỉ biết trân trọng công lao của mẹ chồng mà còn biết đánh giá cao tình cảm gia đình, sự hy sinh và lòng hi sinh của người mẹ.
Nhân vật "em" còn thể hiện sự thông thái trong việc hiểu và chấp nhận mẹ chồng, không chỉ là người mẹ của chồng mình mà còn là mẹ của cả gia đình. Em không ghét bỏ mẹ chồng mà luôn trân trọng, quý mến và biết ơn mẹ trong suốt cuộc đời. Điều này thể hiện sự độ lượng và tấm lòng nhân ái của nhân vật "em".
Bên cạnh đó, tác giả còn thể hiện sự vượt qua khoảng cách thế hệ và tạo ra một mối quan hệ gắn kết vững chắc giữa mẹ chồng và nàng dâu. Từ việc hát lời ru và chia sẻ những chuyện xưa, mẹ chồng và nàng dâu cùng nhau xây dựng một mối quan hệ yêu thương, hiểu biết và đồng cảm. Đây chính là vẻ đẹp của sự hòa thuận và gắn kết trong gia đình.
Bài thơ "Mẹ của anh" của Xuân Quỳnh tôn vinh vẻ đẹp tâm hồn của người phụ nữ Việt Nam, đồng thời thể hiện sự đoàn kết và yêu thương trong gia đình. Nhân vật "em" được vẽ nên với sự thông thái, độ lượng và tấm lòng nhân ái, tạo ra một hình ảnh vẻ đẹp tinh thần đáng quý của người phụ nữ Việt Nam.