Nguyễn Ngọc Tư là một trong những nhà văn hiện đại nổi bật của văn học Việt Nam, và tác phẩm "Dòng nhớ" đã thể hiện rõ nét tâm tư, tình cảm và cái nhìn nhân văn sâu sắc của ông về con người và cuộc sống. Truyện ngắn này không chỉ đơn thuần là một câu chuyện về tình yêu, gia đình mà còn là một bản hòa ca về những dòng sông quê hương, nơi mà tình cảm con người luôn gắn bó chặt chẽ với không gian và thời gian.
Chủ đề chính của "Dòng nhớ" xoay quanh nỗi nhớ và sự mất mát, tình yêu và nỗi đau trong cuộc sống của con người. Dòng sông, với những hình ảnh sống động, trở thành biểu tượng cho dòng chảy của cuộc đời và những kỷ niệm, cảm xúc. Qua đó, tác giả khắc họa một bức tranh tâm lý phong phú, nơi mà những nhân vật chính luôn sống trong nỗi nhớ về những người đã khuất, về quá khứ tươi đẹp và cả những nỗi khổ đau mà họ phải gánh chịu.
Những nhân vật trong truyện đều mang trong mình những câu chuyện riêng, nhưng tất cả họ đều hướng về một nguồn cội chung – dòng sông. Người mẹ đau đáu câu hỏi “Vậy ra má đã làm sai cái gì?” chính là hiện thân của sự dằn vặt, tự vấn. Người vợ tìm kiếm “tình địch” không phải vì ghen tuông mà chỉ để xoa dịu nỗi đau cho người chồng đã mất. Đặc biệt, hình ảnh người đàn bà tên Giang mang trong mình nỗi cô đơn và sự thiếu thốn không chỉ về vật chất mà còn về tình cảm. Những dòng tâm sự của bà trở thành tiếng nói chung cho nỗi đau của rất nhiều người phụ nữ trong xã hội.
Về mặt nghệ thuật, "Dòng nhớ" mang đậm phong cách trữ tình với nhiều hình ảnh sinh động, giàu cảm xúc. Ngôn ngữ trong tác phẩm rất giàu hình ảnh, với những câu văn mềm mại, nhẹ nhàng nhưng đầy chất thơ. Hình ảnh dòng sông không chỉ là hình ảnh vật lý mà còn là biểu tượng cho ký ức, cho tình yêu thương, cho những gì đã qua đi nhưng vẫn âm thầm tồn tại trong lòng người.
Nguyễn Ngọc Tư khéo léo xây dựng các nhân vật bằng những chi tiết nhỏ nhưng sâu sắc. Những cuộc đối thoại giữa các nhân vật không chỉ đơn thuần là giao tiếp mà còn là cách để bộc lộ nội tâm, tâm tư của họ. Đặc biệt, các chi tiết về cuộc sống hàng ngày, từ việc giặt áo bên dòng sông, đến những lần ngồi ngẩn ngơ bên bến đò đều mang ý nghĩa biểu tượng sâu sắc, thể hiện sự gắn bó giữa con người và quê hương.
Một trong những đặc sắc nghệ thuật nổi bật của tác phẩm là việc sử dụng hình thức hồi tưởng. Những ký ức được gợi lên qua dòng chảy của thời gian không chỉ tạo nên một bầu không khí hoài niệm mà còn làm nổi bật sự gắn kết giữa quá khứ và hiện tại. Điều này tạo ra một sự rung cảm mạnh mẽ trong lòng người đọc, khiến họ cảm thấy nỗi buồn và sự cô đơn mà các nhân vật phải chịu đựng.
"Dòng nhớ" của Nguyễn Ngọc Tư không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật đơn thuần mà còn là một bài thơ dài về tình yêu, nỗi đau và sự mất mát. Qua dòng sông, tác giả đã gửi gắm thông điệp sâu sắc về tình cảm con người, sự gắn bó với quê hương, và cách mà chúng ta sống với những kỷ niệm. Tác phẩm đã chạm đến trái tim của biết bao người đọc, khơi dậy trong họ những cảm xúc sâu sắc và nỗi niềm thương nhớ về quê hương, về những con người đã sống và ra đi.