Đoạn trích trong bài thơ "Mẹ" của Bằng Việt đã gợi lên trong em những cảm xúc thật sâu lắng và chan chứa yêu thương về tình mẹ con. Hình ảnh người mẹ trong bài thơ hiện lên ân cần, lặng lẽ, luôn dành cho con những điều dịu dàng nhất, làm lòng em không khỏi bồi hồi, xúc động.
Trong không gian yên ắng của ngôi nhà giữa mùa mưa, dáng mẹ tần tảo, dịu dàng in sâu vào tâm trí người con. Mẹ bước đi khẽ khàng, dường như sợ làm lay động giấc ngủ của con. Hành động nhỏ bé nhưng thấm đẫm tình yêu ấy khiến em liên tưởng đến sự hy sinh lặng thầm mà bao người mẹ vẫn dành cho con mình, không cần báo đáp, chỉ mong con được bình an, khỏe mạnh.
Những kỷ niệm về mẹ được gợi lên thật giản dị mà đẹp đẽ. Mẹ chuẩn bị cho con những món ăn dân dã như trái bưởi đào, canh tôm nấu khế, khoai nướng, ngô bung – những món quà nhỏ nhưng đầy tình yêu thương. Đó không chỉ là thức ăn, mà còn là sự sẻ chia, là tấm lòng của mẹ gửi gắm trong từng món ăn để sưởi ấm tâm hồn con. Những hình ảnh này làm em nhớ đến những lần được mẹ chăm sóc, những món ăn mẹ nấu, không chỉ ngon mà còn là cả một bầu trời yêu thương vô giá.
Đặc biệt, qua biện pháp tu từ liệt kê những hình ảnh như “những dãy bưởi sai, hàng khế ngọt, nhãn đầu mùa, chim đến bói,” bài thơ tái hiện khung cảnh quê hương bình dị, nơi đã chứng kiến tình mẹ con gắn bó keo sơn. Đó là nơi có khói bếp ấm mỗi ban mai, là sự chở che, là quê hương thật sự trong trái tim người con.
Tình cảm của tác giả dành cho mẹ được thể hiện thật tha thiết, biết ơn. Hình ảnh người mẹ không chỉ là sự dịu dàng, hy sinh mà còn là biểu tượng của tình yêu vô điều kiện, của mái ấm gia đình. Ở bên mẹ, mọi nỗi đau, những nhọc nhằn của cuộc sống dường như tan biến, chỉ còn lại sự bình yên và tình yêu tràn ngập.
Bài thơ đã khiến em cảm nhận sâu sắc hơn về vai trò và tình yêu to lớn của mẹ trong cuộc đời mỗi người. Từ những điều giản dị nhất, mẹ đã dành trọn trái tim và tấm lòng cho con. Đọc đoạn thơ, em càng thêm trân trọng và biết ơn mẹ mình, người đã luôn ở bên che chở, yêu thương mà không mong cầu điều gì đáp lại.