Trong vòng quay gấp gáp của xã hội hiện đại, nhiều người mải mê theo đuổi danh vọng, tiền tài mà quên đi những điều giản dị ngay bên cạnh. Họ chạy theo giấc mơ xa vời, để rồi đến một lúc nào đó, ngoảnh lại chỉ thấy những ký ức trống rỗng, những khoảng trống không thể lấp đầy. Thật đau lòng biết bao khi ta cứ mãi kiếm tìm hạnh phúc ở nơi xa xôi mà không nhận ra rằng nó nằm trong những điều nhỏ bé, đời thường nhất.
Hạnh phúc đôi khi chỉ là một bữa cơm gia đình ấm cúng, là tiếng cười vang bên hiên nhà vào buổi chiều tà, là bàn tay chai sạn của cha nắm lấy tay ta, là ánh mắt lo âu của mẹ mỗi khi ta trở về muộn. Nhưng tiếc thay, con người ta lại dễ dàng bỏ lỡ những khoảnh khắc quý giá ấy. Họ mải miết lao vào những giấc mơ lớn, những cuộc đua không hồi kết để rồi khi mất đi những điều bình dị, họ mới chợt nhận ra đó mới chính là thứ đáng trân trọng nhất.
Sống hết mình với những điều bình dị không có nghĩa là từ bỏ hoài bão, mà là biết nâng niu từng phút giây hiện tại, biết tìm thấy niềm vui trong những điều nhỏ bé. Đó là khi ta có thể mỉm cười với cơn gió nhẹ thoảng qua, hạnh phúc với một tách trà thơm, xúc động khi được nghe một lời động viên từ người thân. Sống trọn vẹn với những điều giản đơn là cách để ta giữ gìn sự bình yên trong tâm hồn giữa một thế giới xô bồ, vội vã.
Xã hội ngày nay đang dần đánh mất những giá trị ấy. Người ta sẵn sàng vùi mình vào công việc đến kiệt sức nhưng lại không dành nổi một buổi tối trọn vẹn bên gia đình. Người ta khao khát những chuyến du lịch xa hoa nhưng lại quên mất vẻ đẹp của một góc phố quen thuộc, nơi chứa đầy kỷ niệm tuổi thơ. Có những người mãi chạy theo thành công để rồi nhận ra mình đã bỏ lỡ những năm tháng được ở bên cha mẹ. Đến lúc ngoảnh lại, tất cả đã chỉ còn là quá khứ, là những điều chẳng thể nào tìm lại được.
Nếu ai đó hỏi tôi rằng đâu là điều quý giá nhất trong cuộc đời, tôi sẽ nói: Đó là những khoảnh khắc bình dị mà ta từng lãng quên. Bởi lẽ, hạnh phúc không nằm ở những điều quá lớn lao, mà chính là những điều giản đơn ta từng xem nhẹ. Một cái ôm, một câu nói yêu thương, một bữa cơm sum vầy – tất cả đều có thể trở thành phép màu nếu ta biết trân trọng.
Thế giới này có quá nhiều thứ khiến ta bận tâm, nhưng xin đừng để nó cuốn trôi đi những điều giản dị mà ta đáng lẽ phải gìn giữ. Hãy dừng lại một chút, hãy sống chậm lại để cảm nhận, để yêu thương, để đừng phải hối tiếc khi thời gian trôi qua. Vì đôi khi, thứ ta mãi đi tìm lại đang hiện hữu ngay trong cuộc sống bình dị này.