Có một buổi chiều mùa hè, giữa sân trường rực nắng, tôi nhìn thấy một người bạn mình loay hoay dựng lại chiếc xe đạp vừa đổ, mồ hôi đầm đìa, tay rớm máu vì bị cạnh bàn đạp cứa phải. Nhưng bạn ấy vẫn cười, vẫn nói, tớ ổn, tớ làm được. Lúc đó, tôi đã không lên tiếng. Tôi chỉ đứng nhìn, tim mình nhoi nhói. Bởi tôi hiểu, giữa thời đại xoay vần như lốc, bạn tôi đang tự tập đi bằng chính đôi chân mình. Trong nhịp sống gấp gáp và biến động không ngừng của thế kỷ XXI, người trẻ như chúng tôi không thể sống trông chờ hay thụ động. Chúng tôi phải đứng dậy, phải đi, phải đối diện, phải chọn lựa. Bởi nếu không chủ động, chúng tôi sẽ bị chính thời đại bỏ lại phía sau.
Chủ động sống, hiểu một cách ngắn gọn, là lối sống tích cực, trong đó con người không chỉ thích nghi mà còn làm chủ hoàn cảnh, biết lên kế hoạch, tự định hướng, tự chịu trách nhiệm với cuộc sống của mình. Với người trẻ, lối sống chủ động là nền tảng vững chắc để khẳng định bản thân trong thời đại số, nơi mọi thứ đều chuyển động nhanh và không ai chờ đợi ai.
Thế kỉ XXI – thế kỉ của công nghệ, của toàn cầu hóa, của AI, của trí tuệ nhân tạo và tự động hóa, cũng là thế kỉ của thách thức đa tầng. Cơ hội luôn đi kèm với rủi ro, thành công không còn đo bằng sự may mắn mà bằng khả năng tự thích ứng, tự học hỏi và đổi mới tư duy không ngừng. Người trẻ nếu sống thụ động, chỉ chờ ai đó chỉ đường, dẫn lối, thì chẳng mấy chốc sẽ lạc giữa mê cung của lựa chọn và loay hoay mãi trong vòng tròn của sự trì hoãn. Chủ động học hỏi để cập nhật tri thức mới, chủ động rèn luyện kỹ năng sống, chủ động xây dựng các mối quan hệ tích cực và chủ động đương đầu với thất bại – đó là những biểu hiện sống động và chân thực của một người trẻ không chấp nhận bị dẫn dắt mà khao khát làm người dẫn đầu.
Tôi từng gặp một cậu bạn học dở tiếng Anh, điểm thi đầu vào chỉ vừa đủ qua môn. Nhưng cậu bạn ấy đã tự mày mò học lại, ngày học ở lớp, tối mượn máy tính đi học online, luyện từng đoạn hội thoại, từng bài nghe. Một năm sau, bạn ấy đứng giữa sân trường, nhận học bổng trao đổi tại Singapore. Không ai khác, chính bạn ấy đã làm nên điều ấy, bằng sự chủ động và kiên trì không ai có thể dạy nổi ngoài bản thân mình.
Tuy nhiên, không phải ai cũng sẵn sàng chủ động. Nhiều người trẻ hiện nay vẫn sống trong “vùng an toàn”, e ngại thử thách, chờ đợi cơ hội đến thay vì tự tìm kiếm, sống theo lối “người khác làm thì mình làm”, dẫn đến sự lười biếng và mất phương hướng. Lối sống thụ động khiến người trẻ dễ thất bại, mất tự tin, sống thiếu trách nhiệm với chính cuộc đời mình.
Chủ động không đồng nghĩa với liều lĩnh. Chủ động là sự tự giác có định hướng, là biết rõ mình muốn gì, mình cần làm gì và sẵn sàng trả giá cho điều đó. Lối sống chủ động không chỉ giúp người trẻ phát triển toàn diện mà còn giúp xã hội có được những công dân năng động, sáng tạo, bản lĩnh và đầy khát vọng cống hiến.
Tôi nghĩ rằng, trong thời đại mà chỉ một dòng mã lỗi cũng khiến cả hệ thống sụp đổ, chỉ một phút ngập ngừng cũng đánh mất cơ hội, người trẻ không thể sống bằng sự cầu may. Chúng ta phải học cách đối thoại với khó khăn, phải tập sống với những cơn sóng dữ để lớn lên từ trong bão tố. Bởi chủ động không chỉ là một lựa chọn sống, mà còn là sợi chỉ đỏ dẫn đường cho sự trưởng thành.