1:
- Đề tài: Thiên nhiên và cảm xúc con người khi tháng Tư về.
- Nhân vật trữ tình: Là cái tôi của nhà thơ – người cảm nhận, suy ngẫm về thiên nhiên, cuộc sống và chính mình.
- Thể thơ: Tự do
- Dấu hiệu nhận biết: Không đều số chữ, không theo niêm luật chặt chẽ như thơ lục bát hay thất ngôn, ngắt nhịp linh hoạt.
Câu 2:
Hình ảnh thiên nhiên khi “đến tháng Tư”:
Cây rụng lá, hoa rơi
Ông mặt trời gay gắt
Đất mở màu
Khu vườn ấm tổ chim
Trống mái gọi nhau
Lửa quả đầu mùa, cánh đồng, dòng sông, ngọn gió, cơn mưa, nắng sau mưa,...
Biện pháp tu từ:
Những dòng sông lững thững đi ra biển
Những cánh đồng vạm vỡ tuổi hai mươi
=> Biện pháp tu từ: Nhân hóa
Tác dụng: Làm cho thiên nhiên trở nên gần gũi, có hồn; dòng sông và cánh đồng như mang sức sống, cảm xúc của con người.
Câu 3:
- Mạch cảm xúc:
Bắt đầu bằng sự tĩnh lặng, sâu lắng của thiên nhiên tháng Tư, rồi chuyển dần sang cảm xúc bất ngờ, hân hoan trước cơn mưa bất chợt – như một sự sống mới trỗi dậy.
- Cảm hứng chủ đạo:
Ca ngợi vẻ đẹp thiên nhiên, thể hiện sự giao hòa giữa thiên nhiên và con người, khơi dậy cảm xúc yêu đời, tin tưởng vào sự hồi sinh và tái sinh.
- Phân tích tác dụng của câu: “cành cây trú những lời trống mái”
→ Biện pháp tu từ: Nhân hóa và ẩn dụ
Tác dụng: Gợi hình ảnh sống động của thiên nhiên sinh sôi, mùa sinh sản của chim chóc; đồng thời gợi liên tưởng về sự chan chứa yêu thương, hạnh phúc trong cuộc sống con người.
Câu 4:
Dòng thơ cuối: “Tôi như cây sau bất chợt cơn mưa.”
→ Tác giả ví mình như cây cối được hồi sinh sau cơn mưa: cảm xúc được tưới mát, tràn đầy sức sống, tinh thần đổi mới, tâm hồn bừng sáng niềm tin yêu.
Chủ đề – tư tưởng – thông điệp:
Ca ngợi vẻ đẹp thiên nhiên tháng Tư, thể hiện sự giao cảm giữa thiên nhiên và con người.
Gửi gắm thông điệp: Dù cuộc sống có lúc lặng lẽ hay tưởng chừng đã an bài, nhưng vẫn luôn tiềm ẩn những chuyển biến bất ngờ – mang lại sức sống và hy vọng.
Chiêm nghiệm cuộc sống:
Cuộc đời luôn có những chuyển động bất ngờ, hãy biết lắng nghe thiên nhiên và làm mới tâm hồn mình.
Bình yên không phải là sự dừng lại, mà là nền tảng để đón nhận những điều đẹp đẽ sắp tới.
bài văn phân tích vẻ đẹp của bức tranh tháng Tư trong bài thơ "Tháng Tư" của Nguyễn Linh Khiếu, đáp ứng yêu cầu phần Làm văn (khoảng 600 chữ):
Tháng Tư – khoảng giao mùa giữa xuân và hạ, mang trong mình những biến chuyển tinh tế của đất trời và lòng người. Trong bài thơ “Tháng Tư”, nhà thơ Nguyễn Linh Khiếu đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên vừa dịu dàng, vừa bất ngờ, vừa tĩnh lặng, lại đầy sức sống – nơi mà con người hòa vào đất trời để cảm nhận vẻ đẹp và tìm thấy niềm tin trong cuộc sống.
Bức tranh tháng Tư hiện lên trước hết qua những hình ảnh quen thuộc của thiên nhiên: “cây dụ lá”, “hoa rơi vào đất”, “ông mặt trời đủ đầy đến gay gắt”, “đất mở màu ngũ lịm dưới bóng râm”… Đó là sự thay đổi nhẹ nhàng nhưng rõ rệt của thời tiết, cảnh vật. Từ xuân sang hạ, cây cối khép lại chu trình cũ để bắt đầu một chu trình mới – rơi rụng để tái sinh, lặng lẽ nhưng giàu nhựa sống.
Không chỉ có cây cối, tháng Tư còn mang theo sự sống trỗi dậy trong muôn loài: “những khu vườn đã ấm tổ chim”, “lửa quả đầu mùa”, “cánh đồng vạm vỡ tuổi hai mươi”, “bầy ong khép những vòng bay cần mẫn”. Thiên nhiên được nhân hóa, mang linh hồn và tâm hồn của con người. Từng cảnh vật như những sinh thể đang lớn lên, đang yêu, đang sống. Đó là vẻ đẹp không chỉ nằm ở sự sinh sôi, mà còn là sự thăng hoa của sức sống.
Cảm xúc trong bài thơ không đứng yên mà dịch chuyển, chuyển từ trạng thái “mọi chuyện xong rồi” – có phần bình lặng, tưởng kết thúc – sang một khoảnh khắc bất ngờ, đầy cảm xúc: “chiều nay ngọn gió bất ngờ cơn mưa bất chợt / nắng sau mưa dâng ánh đến ngời ngời”. Chính sự bất chợt ấy khiến bức tranh tháng Tư trở nên có hồn, sống động và tràn đầy hy vọng. Thiên nhiên tháng Tư không chỉ êm đềm mà còn tiềm ẩn sự đột phá, sự đổi thay – giống như lòng người khi đón nhận một điều kỳ diệu sau chuỗi ngày bình thường
Kết thúc bài thơ là một câu thơ ngắn nhưng đầy sức gợi: “tôi như cây sau bất chợt cơn mưa.”. Hình ảnh ẩn dụ ấy nói lên sự đồng điệu giữa con người và thiên nhiên. Sau cơn mưa, cây hồi sinh. Sau những trầm lặng, lòng người cũng trỗi dậy một niềm sống mới. Đó là sự tái sinh tinh thần, sự thức tỉnh của cảm xúc và khát vọng sống tích cực hơn.
Như vậy, với hình thức thơ tự do, ngôn ngữ dung dị, hình ảnh giàu sức gợi, bài thơ “Tháng Tư” của Nguyễn Linh Khiếu không chỉ vẽ nên một bức tranh thiên nhiên chuyển mùa mà còn là một bản hòa ca nhẹ nhàng về niềm tin, về sự sống luôn tiềm tàng trong mỗi con người. Bài thơ gợi cho ta những chiêm nghiệm sâu sắc: hãy biết lặng lẽ cảm nhận vẻ đẹp bình dị quanh ta, bởi đôi khi điều bất ngờ nhất lại đến từ những khoảnh khắc tưởng chừng đã lặng im