1: Chỉ ra 2 biện pháp tu từ và nêu tác dụng
Biện pháp tu từ ẩn dụ:
"Màu thời gian không xanh, Màu thời gian tím ngát" là ẩn dụ về sự biến đổi của thời gian. Màu xanh thường gắn với sự sống, tươi mới, trong khi tím ngát gợi lên sự buồn bã, tang thương, thời gian đã qua không còn giữ được sự tươi mới nữa. Điều này làm nổi bật sự trôi đi của thời gian và sự phai nhạt của quá khứ.
Tác dụng: Biện pháp này làm nổi bật cảm giác tiếc nuối và sự phai tàn của tình cảm qua thời gian.
Biện pháp tu từ hoán dụ:
"Tóc mây một món chiếc dao vàng" là hoán dụ, trong đó "dao vàng" được dùng để chỉ vẻ đẹp sắc bén, quý giá của mái tóc, của người phụ nữ. Tóc mây tượng trưng cho vẻ đẹp thanh thoát, nhẹ nhàng của người con gái trong bài thơ.
Tác dụng: Biện pháp này giúp diễn tả vẻ đẹp duyên dáng, thanh thoát của nhân vật, đồng thời làm nổi bật sự quý phái, lộng lẫy của người phụ nữ trong thơ.
Câu 2: Tìm và phân tích hai hình ảnh tượng trưng xuất hiện trong bài thơ
Hình ảnh "Thời gian":
Thời gian trong bài thơ là một hình ảnh tượng trưng cho sự trôi qua của cuộc đời, của những biến chuyển không ngừng trong tình cảm và cuộc sống. "Màu thời gian" có sự chuyển biến từ xanh đến tím ngát, điều này thể hiện sự thay đổi của thời gian từ vẻ tươi mới đến sự tiếc nuối, buồn bã, gợi nhớ về những điều đã qua mà không thể lấy lại được.
Thời gian trong bài thơ không chỉ là một yếu tố vật lý mà còn mang yếu tố cảm xúc, là sự kết hợp giữa quá khứ và hiện tại, giữa những kỷ niệm ngọt ngào và sự mất mát.
Hình ảnh "Tóc mây":
Tóc mây được dùng như một hình ảnh tượng trưng cho vẻ đẹp thanh thoát, nhẹ nhàng và quý phái của người phụ nữ trong bài thơ. "Tóc mây" không chỉ nói về một phần cơ thể mà còn biểu thị nét đẹp dịu dàng, tinh tế và dễ thương của một người con gái, mang vẻ đẹp vượt thời gian.
Hình ảnh này còn gợi lên sự hoài niệm về một vẻ đẹp đã phai tàn theo thời gian, nhưng vẫn còn in dấu trong tâm hồn nhân vật.
Câu 3: Rút ra bài học gì?
Bài thơ gợi lên bài học về giá trị của thời gian và tình yêu. Thời gian là một yếu tố không thể kiểm soát, luôn trôi qua mà không chờ đợi ai. Điều này khiến chúng ta phải biết trân trọng những khoảnh khắc hiện tại và những tình cảm đã có, vì khi thời gian qua đi, mọi thứ sẽ dần phai nhạt, chỉ còn lại những kỷ niệm. Bài thơ cũng nhắc nhở chúng ta về sự quý giá của những mối quan hệ, về cách sống chậm lại để nhìn nhận và cảm nhận những gì tốt đẹp xung quanh mình, thay vì chỉ lo lắng cho tương lai mà bỏ qua những giá trị hiện tại.