Bài thơ "Giá từng thước đất" của Chính Hữu không chỉ là một tác phẩm về chiến tranh, mà còn là một bản anh hùng ca về tình đồng đội và sự hy sinh cao cả của những người lính trong cuộc chiến đấu bảo vệ Tổ quốc. Từng câu thơ như khắc họa lên hình ảnh những người lính kiên cường, sẵn sàng đối mặt với hiểm nguy để giữ vững từng tấc đất quê hương. Thông qua hình ảnh "bom gầm pháo giội" trong suốt "năm mươi sáu ngày đêm," nhà thơ đã mô tả một bối cảnh đầy khốc liệt, nơi mà tình đồng đội trở nên quý giá hơn bao giờ hết. Những chia sẻ nhỏ bé như "hớp nước uống chung," "nắm cơm bẻ nửa," không chỉ thể hiện sự đồng cam cộng khổ mà còn là biểu tượng của sự đoàn kết, gắn bó giữa những người lính.
Đáng chú ý nhất là hình ảnh "bạn ta" – những người lính đã ngã xuống trong tư thế tiến công, vẫn chưa "rời báng súng," vẫn còn "chân lưng chừng nửa bước xung phong." Điều này không chỉ cho thấy lòng dũng cảm phi thường của họ mà còn là biểu tượng cho ý chí chiến đấu không ngừng nghỉ, dù cái chết đã cận kề. Chính Hữu qua đó đã khắc họa nên một hình tượng người lính với sự kiên định và lòng trung thành tuyệt đối với Tổ quốc. Cái giá của từng thước đất không chỉ được đo bằng máu và nước mắt, mà còn là bằng chính sự sống của những người lính. Chính từ đây, mỗi tấc đất mà họ bảo vệ trở nên vô cùng quý giá, bởi đó là nơi đã thấm đẫm sự hy sinh và tình yêu Tổ quốc của những người đã ngã xuống.
Kết thúc bài thơ, lời nhắn gửi mạnh mẽ vang lên: "Trận địa sẽ không lùi nửa thước, Không bao giờ, không bao giờ để mất Mảnh đất các anh nằm." Đây không chỉ là lời thề của những người lính, mà còn là một lời nhắc nhở đối với thế hệ sau về trách nhiệm bảo vệ và gìn giữ mảnh đất thiêng liêng này.
"Giá từng thước đất" không chỉ là một bài thơ về cuộc chiến, mà còn là một lời tri ân sâu sắc đối với những người đã hy sinh cho độc lập, tự do của đất nước.