Trong bức tranh của mùa thu, nhà thơ Tế Hanh đã khắc họa nên hình ảnh đẹp tươi của tình cảm cha con trong bài thơ "Đưa con đi học". Sáng nay, khi bước chân của cha và con hòa quyện giữa sương mù và ánh nắng hạt ngọc, tất cả như một bức tranh tình yêu đậm chất gia đình. Dòng thơ mở đầu đã đưa ta đến góc nhìn ấm áp và tràn ngập cảm xúc của cuộc sống hằng ngày.
Lời thơ bắt đầu bằng hình ảnh lúa chín ngậm sữa, xanh tươi cao ngất, như một biểu tượng cho sự trưởng thành của đứa con. Con nhìn quanh bỡ ngỡ, ngày đầu tiên bước chân vào trường mà sao chẳng thấy trường đâu. Hình ảnh này làm nổi bật sự tò mò và ngạc nhiên của đứa con trong môi trường mới. Cha, người dẫn đường, đưa con vào thế giới tri thức với vẻ ngoài bề ngoài ngập tràn sự tươi mới và hứng khởi.
Hương lúa tỏa bao la, giống như hương thơm của quê hương, nơi mà tình cảm thiêng liêng của mẹ đất, của tổ quốc hiện hữu. Điều này thể hiện mối liên hệ mật thiết giữa con người và thiên nhiên, tạo nên một tình yêu đặc biệt với đất đai, với quê hương. Bài thơ không chỉ là câu chuyện về tình cha con, mà còn là sự tương tác đẹp đẽ giữa con người và quê hương.
Bài thơ kết thúc bằng hình ảnh hạnh phúc và hy vọng. Cha dẫn dắt con trên con đường học tập, bước đi đầu tiên của đứa con nhỏ giữa lúa chín và ánh nắng mặt trời. Dù chỉ là bắt đầu, tình thân và sự hướng dẫn từ cha sẽ luôn bên cạnh, giúp con vượt qua mọi khó khăn, thách thức, và tiến tới thành công. Bài thơ "Đưa con đi học" không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật, mà còn là thông điệp sâu sắc về tình yêu gia đình, tình thân, và lòng biết ơn đối với quê hương.