Bài thơ "Bàn giao" của Vũ Quần Phương mang đậm chất triết lý, thể hiện tâm tư sâu sắc của người ông khi chuẩn bị bàn giao những giá trị quý báu của cuộc đời cho thế hệ sau. Từng câu thơ như một bức tranh nhẹ nhàng nhưng đầy suy ngẫm, phản ánh những giá trị tinh thần mà ông muốn truyền lại cho cháu mình.
Mở đầu bài thơ, tác giả đã sử dụng hình ảnh gần gũi và ấm áp như "gió heo may", "góc phố có mùi ngô nướng bay". Những hình ảnh này không chỉ gợi lên một không gian quen thuộc mà còn mang đậm chất thơ, giúp người đọc liên tưởng đến những kỷ niệm đẹp đẽ và êm dịu của cuộc sống. Đây là những giá trị vô hình nhưng vô cùng quý giá mà ông muốn truyền lại cho cháu, mong muốn thế hệ sau có thể tiếp tục gìn giữ và trân trọng những điều tốt đẹp của cuộc sống.
Tuy nhiên, bài thơ không chỉ dừng lại ở việc truyền đạt những điều tốt đẹp. Ông cũng khẳng định rằng sẽ không bàn giao "những tháng ngày vất vả", "sương muối đêm bay lạnh mặt người", "đất rung chuyển, xóm làng loạn lạc". Đây là những hình ảnh mang tính hiện thực, phản ánh những khó khăn, gian khổ mà ông đã trải qua trong cuộc đời. Bằng cách này, tác giả muốn truyền tải thông điệp rằng cuộc sống không phải lúc nào cũng dễ dàng, nhưng những khó khăn này không nên là gánh nặng mà ông để lại cho cháu. Điều này cho thấy sự bảo bọc và tình yêu thương vô bờ bến của ông dành cho thế hệ sau, khi muốn cháu chỉ nhận những điều tốt đẹp và tránh xa những khổ đau.
Cảnh sắc thiên nhiên tiếp tục được miêu tả qua những câu thơ như "tháng giêng hương bưởi", "cỏ mùa xuân xanh dưới gót giày", và "những mặt người đẫm nắng". Những hình ảnh này không chỉ mang lại cảm giác thanh bình, tươi mới mà còn chứa đựng ý nghĩa sâu sắc về sự sống, hy vọng và lòng yêu thương. Ông muốn cháu hiểu rằng dù cuộc đời có nhiều thử thách, vẫn luôn tồn tại những điều tốt đẹp, đáng để trân trọng và gìn giữ.
Đặc biệt, khi ông bàn giao "một chút buồn", "ngậm ngùi một chút, chút cô đơn", đó không phải là việc truyền lại sự đau khổ mà là sự thấu hiểu và chấp nhận rằng trong cuộc sống, không chỉ có niềm vui mà còn có cả những nỗi buồn và cô đơn. Ông muốn cháu không chỉ biết đến những điều hạnh phúc mà còn biết cảm nhận và đối mặt với những khó khăn trong cuộc đời, bởi đó chính là những trải nghiệm cần thiết để trở thành một con người vững chãi và trưởng thành.
Câu thơ cuối cùng "Câu thơ vững gót làm người ấy" thể hiện sự tin tưởng của ông vào sức mạnh của thơ ca, nghệ thuật. Ông tin rằng thơ ca không chỉ là phương tiện để diễn đạt cảm xúc mà còn là nguồn sức mạnh giúp con người vượt qua những khó khăn, tìm thấy ý nghĩa và sự cân bằng trong cuộc sống. Ông bàn giao cho cháu không chỉ là những giá trị vật chất mà còn là những giá trị tinh thần, những kinh nghiệm sống, và niềm tin vào nghệ thuật như một phương tiện để tìm thấy bản ngã và ý nghĩa của cuộc đời.
"Bàn giao" của Vũ Quần Phương không chỉ là một bài thơ đơn thuần mà còn là một bài học quý giá về cuộc sống. Qua những hình ảnh giản dị nhưng sâu sắc, tác giả đã truyền tải thông điệp về tình yêu thương, sự hy sinh, và những giá trị tinh thần mà mỗi thế hệ cần gìn giữ và truyền lại cho thế hệ sau. Bài thơ không chỉ làm người đọc cảm nhận được tình cảm gia đình ấm áp mà còn khuyến khích họ suy ngẫm về những giá trị đích thực của cuộc đời.