Trong đoạn trích trên, Nguyễn Du tạo nên một bức tranh tâm trạng phức tạp của nhân vật Thúy Kiều trong hoàn cảnh bất hạnh và đầy bi thương. Thúy Kiều, dưới bàn tay tài hoa của Nguyễn Du, trở nên sống động và đầy cảm xúc, từ sự rối bời, đau đớn đến nỗi lòng sâu lắng và những nỗi lo lắng chất chứa tình yêu thương và trách nhiệm.
Đầu tiên, bằng hai câu thơ đầu, tác giả đã mô tả tâm trạng rối bời, đau đớn của Thúy Kiều. Cô gặp phải những khó khăn, nguy nan mà không biết phải làm sao để giải quyết.
Tiếp theo, qua sáu câu thơ tiếp, tâm trạng của Thúy Kiều đối với gia đình được phản ánh rõ. Cô lo lắng về sức khỏe của cha mẹ, sự chăm sóc cho hai em nhỏ, những lo âu về tương lai gia đình trong bất hạnh và lưu lạc.
Bốn câu thơ tiếp theo thể hiện nỗi lòng Thúy Kiều đối với Kim Trọng. Cô nhớ về lời hứa hẹn, lo lắng về việc phải bán mình để chuộc cha, và đau đớn vì không thể giữ được tình cảm trong hoàn cảnh hiện tại.
Hai câu thơ cuối cùng nhấn mạnh sự đau khổ và bất lực của Thúy Kiều trước số phận không mấy tươi đẹp, khi cô phải trải qua những nỗi buồn, những giấc mơ về quê nhà và người thân.
Qua đoạn trích trên, Nguyễn Du đã khéo léo tái hiện lại tâm trạng phức tạp của nhân vật Thúy Kiều với những nỗi lo lắng, đau đớn, và bất lực trước số phận đầy gian truân, giúp độc giả hiểu rõ hơn về tâm hồn nhân vật trong cuộc sống đầy gian khổ và thử thách.