Trong hai câu thơ cuối bài thơ là"Con ngoan rồi đấy mẹ ơi /Ước gì tóc mẹ bạc rồi lại xanh" thì người con đã nói lên sự trưởng thành , lớn khôn và cũng gửi gắm một tâm tư sâu lắng ,khát khao, khát vọng chân thành đối với mẹ . Đến với câu thơ đầu tiên , nó thể hiện niềm tự hào và sự hiếu thảo của người con ''Ngoan'' - quyết tâm bước đi trên con đường đời và luôn nhớ đến công lao sinh thành của mẹ. Thế nhưng câu thơ thứ hai lại khiến lòng người trở nên sâu lắng "Ước gì tóc mẹ bạc rồi lại xanh" như một ước ao bất diệt. Người con mong muốn mẹ mãi mãi khỏe mạnh, khao khát cho mẹ trở lại tuổi xuân , khi mái tóc của mẹ chưa bạc đầu . Và từ đó ta có thể cảm nhận được cái được nhận và cái khuyết - con đã ngoan , đã lớn khôn nhưng mẹ đã già , đã dần yếu đi . Người con không muốn mẹ phải đau khổ khi nhìn thấy dấu vết của thời gian mình để lại trên mái tóc mẹ. Bởi lẽ có thể nói rằng tóc bạc là biểu tượng của sự hy sinh,gian nan,khó khăn, vất vả của mẹ trong suốt những năm tháng nuôi dưỡng con cái và ước mơ tóc mẹ xanh của con lại là dấu hiệu của niềm hi vọng , tình yêu mến mẹ bao la. Từ đó có thể thấy chỉ với hai câu thơ ngắn gọn mà cảm xúc đã được bộc lộ xao xuyến, sâu sắc , nó thể hiện một tình cảm yêu thương sâu sắc về tình mẫu tử . Một ước mơ giản dị nhưng lại mang trong mình một sức nặng lớn lao, một biểu hiện của tình yêu thương và đồng thời cũng là lòng biết ơn vô hạn dành cho mẹ , cho tình mẫu tử thiêng liêng, sâu đậm ý nghĩa.