Bài thơ "Nói với con" của tác giả Y Phương khắc họa một hình ảnh rất gần gũi và thân thuộc về tình yêu thương của cha mẹ dành cho con cái, cũng như nhắc nhở con cái về công ơn nuôi dưỡng của cha mẹ. Trong khổ thơ đầu, tác giả viết: “Nếu nhắm mắt, nghĩ về cha mẹ / Đã nuôi em khôn lớn từng ngày.” Câu thơ gợi lên sự tri ân đối với cha mẹ – những người đã cưu mang, nuôi dưỡng con cái từ thuở nhỏ đến khi trưởng thành. Từ "nhắm mắt" trong câu thơ không chỉ là một hành động vật lý mà còn là một sự lắng đọng, một sự tĩnh tâm để con cái có thể nhìn nhận, suy nghĩ và cảm nhận sâu sắc hơn về công ơn lớn lao của cha mẹ. Tiếp đến, câu thơ “Tay bồng bế sớm khuya vất vả” thể hiện sự hy sinh vất vả của cha mẹ. Dù là người mẹ hay người cha, họ luôn dành hết tình yêu thương và sức lực để chăm sóc con cái, không kể ngày đêm, không quản ngại khó khăn, gian khổ. Việc "bồng bế" hay "sớm khuya vất vả" không chỉ nói lên sự chăm sóc thể chất mà còn là sự tận tâm, lo lắng của cha mẹ cho tương lai của con cái. Đó là những hi sinh âm thầm, không lời mà chỉ có tình yêu thương vô bờ mới có thể làm được. Câu thơ cuối “Mắt nhắm rồi, lại mở ra ngay” mang đậm tính triết lý và là một lời khuyên sâu sắc. "Nhắm mắt" ở đây không chỉ là một hành động đơn giản mà là lời nhắc nhở con cái phải dừng lại, suy ngẫm về những gì mình đang có, những gì cha mẹ đã làm cho mình. "Mở mắt ra ngay" là lời khuyên con cái phải luôn tỉnh táo, nhận thức rõ những gì mình đã nhận được và từ đó biết cách báo đáp công ơn cha mẹ. Câu thơ thể hiện sự hài hòa giữa sự tĩnh lặng của suy nghĩ và sự sáng suốt trong hành động. Từ những câu thơ nhẹ nhàng, tác giả đã gửi gắm một thông điệp sâu sắc: con cái cần phải hiểu, suy ngẫm và tri ân những công ơn mà cha mẹ đã dành cho mình, để từ đó có thể đền đáp xứng đáng, sống đẹp và sống có tình nghĩa. Đoạn thơ cũng là một lời nhắc nhở về việc thực hành đạo hiếu – một giá trị quan trọng trong đạo đức làm con, giúp con cái trở thành những người sống nhân hậu, biết ơn và sống có trách nhiệm với gia đình, xã hội.