Bài thơ "Buổi Sáng Nhà Em" của Trần Đăng Khoa tận dụng ngôn từ mộng mơ và hình ảnh sống động để tả lại cảnh buổi sáng tươi mới và hạnh phúc trong gia đình. Cảm nhận của em về bài thơ này là sự tận dụng khéo léo ngôn từ và mô tả sinh động đã làm nổi bật những chi tiết nhỏ bé trong cuộc sống hàng ngày, tạo nên một bức tranh hạnh phúc và ấm áp. Nhân vật "em" trong bài thơ trở thành nhà thơ tinh thần, nhìn thấy và ghi lại những khoảnh khắc giản dị mà đầy ý nghĩa. Hình ảnh của bà sân vấn chiếc khăn hồng, bố em xách điếu đi cày, mẹ em tát nước, cùng những hình ảnh của các con vật như mèo, gà, na, chuối được mô tả một cách tự nhiên và hài hước, tạo ra một không khí nhẹ nhàng và vui tươi. Đồng thời, em thấy rằng tác giả đã thành công trong việc làm cho độc giả cảm nhận được sự ấm áp và hạnh phúc trong những điều đơn giản nhất của cuộc sống. Bức tranh về buổi sáng tinh khôi với những hoạt động hàng ngày đã tạo nên một bức tranh hòa mình vào không gian gia đình, nơi mà tình cảm và niềm vui được đặt lên hàng đầu.