1
Phép tu từ so sánh: "Những trái tim như ngọc sáng ngời" – so sánh trái tim của những con người cách mạng như viên ngọc sáng ngời, nhằm tôn vinh sự trong sáng, kiên cường của họ.
Phép tu từ hoán dụ: "Những trái tim" – trái tim ở đây được dùng để hoán dụ cho những con người cách mạng, đặc biệt là mẹ Tơm, tượng trưng cho lòng dũng cảm, tinh thần hy sinh vì tổ quốc.
Câu 2
Phép tu từ so sánh: So sánh trái tim với ngọc sáng ngời làm tăng thêm vẻ đẹp cao cả, tinh khiết của những người đã hy sinh. Trái tim tượng trưng cho tình yêu nước, lòng trung thành, và sự cống hiến vô điều kiện của họ, giống như viên ngọc sáng, không bao giờ bị lãng quên.
∘
Phép tu từ hoán dụ: Sử dụng trái tim để chỉ con người giúp nhấn mạnh tầm quan trọng của những con người đã hy sinh thầm lặng, làm nổi bật sự cao quý, kiên định của họ. Dù sống trong gian khó, họ vẫn cống hiến hết mình cho cách mạng.
Câu 3 (6 điểm):
Khổ thơ trong bài thơ "Mẹ Tơm" của Tố Hữu đã thể hiện tình cảm biết ơn sâu sắc và nỗi đau thương của nhà thơ trước sự ra đi của mẹ Tơm – một người mẹ đã hy sinh cả đời cho cách mạng. Hình ảnh "bóng người xưa đã khuất rồi" gợi lên sự mất mát, tiếc nuối khi người mẹ vĩ đại ấy đã không còn. Hai nấm mồ “tròn đôi nấm đất trắng chân đồi” đơn sơ nhưng chất chứa sự tôn kính đối với người đã hy sinh vì dân tộc. Tố Hữu dùng phép so sánh “những trái tim như ngọc sáng ngời” để khắc họa sự vĩ đại, trong sáng của mẹ Tơm và những con người cách mạng, họ như những viên ngọc quý sáng mãi dù bị vùi lấp dưới cát
Phép hoán dụ “trái tim” giúp người đọc nhận ra rằng sự hy sinh thầm lặng của họ không chỉ thể hiện qua hành động mà còn qua tình yêu và sự cống hiến. Mẹ Tơm, dù sống trong gian khổ ("Sống trong cát, chết vùi trong cát"), vẫn mãi là biểu tượng sáng ngời của lòng yêu nước. Qua đoạn thơ, ta cảm nhận được lòng biết ơn và sự kính trọng mà Tố Hữu dành cho những người đã góp phần vào công cuộc giải phóng dân tộc, làm nổi bật tấm lòng kiên cường, bất khuất của những người mẹ, người dân trong kháng chiến.