Bài thơ "Tấc đất thành cổ" của tác giả Phạm Đình Lân là một tác phẩm thể hiện sự tôn vinh và cảm nhận đối với những người lính đã hy sinh trong cuộc chiến tranh, đặc biệt là ở khu vực Quảng Trị - một trong những nơi chịu nhiều biến cố và đổ máu nhiều trong lịch sử chiến tranh Việt Nam. Dưới đây là cảm nhận của tôi về bài thơ này:
"Tấc đất thành cổ" đem lại cho người đọc một cảm giác rất mạnh mẽ về tình yêu quê hương, lòng dũng cảm và tinh thần đoàn kết trong cuộc chiến. Tác giả mô tả cảnh tượng một người lính dẫn bước bạn đồng đội qua những "tấc đất" trong thành cổ, nhắc nhở rằng mỗi tấc đất này đều chứa đựng những câu chuyện và cuộc đời thật sự của những người lính đã hy sinh.
Điều đáng chú ý là tác giả thể hiện sự tôn trọng và tinh thần nhớ đến những người lính đã khuất bằng việc thắp nhang và khóc trong im lặng. Bài thơ chứa đựng thông điệp về việc không bao giờ quên những người đã hy sinh vì quê hương, và tình yêu quê hương luôn sống mãi trong tâm hồn của người Việt Nam.
Bài thơ còn sử dụng hình ảnh mô tả cảnh chiến trường Quảng Trị, với những đoạn đất được dày bom đạn, những cát trắng rang vàng. Điều này giúp đọc giả cảm nhận được sự khốc liệt và hủy diệt của cuộc chiến tranh, nhưng cũng thấy được tinh thần bất khuất và kiên định của những người lính trong cuộc chiến đó.
Bài thơ "Tấc đất thành cổ" như một lời kính trọng và tri ân đối với những người lính dũng cảm đã hy sinh cho quê hương, và đồng thời thể hiện lòng tự hào về sự đoàn kết và sức mạnh của con người Việt Nam trong mọi thời kỳ khó khăn.