Trong đoạn trích "Một đám cưới" của Nam Cao, nghệ thuật tự sự được tác giả áp dụng một cách tinh tế, khắc họa một hình ảnh sống động về cuộc sống khó khăn và đau thương của gia đình Dần trong bối cảnh khốn khó của nông thôn Việt Nam vào những năm 1944. Từ sự mô tả chi tiết và chân thực, Nam Cao đã tạo ra một tác phẩm đầy cảm xúc, khiến người đọc không chỉ là những người quan sát mà còn là những người sống cùng với những khó khăn của nhân vật.
Nghệ thuật tự sự trong đoạn trích này thể hiện qua cách tác giả tận dụng ngôn ngữ mô tả sắc bén để tái hiện và chia sẻ những cảm xúc, suy nghĩ của nhân vật chính, đồng thời mô phỏng lại những diễn biến của câu chuyện. Sự chân thật của mô tả không chỉ giúp người đọc nhìn thấy một bức tranh rõ nét về cuộc sống nông thôn khó khăn mà còn tận hưởng được những trạng thái tâm lý phức tạp của nhân vật.
Nam Cao không chỉ là một người kể chuyện, mà còn là một nhà nghệ sĩ tài năng, biến những đoạn văn tưởng chừng như bình thường thành những tác phẩm nghệ thuật sâu sắc. Nghệ thuật tự sự ở đây không chỉ là cách tác giả lựa chọn phương tiện diễn đạt, mà còn là cách ông chọn lọc và sắp xếp các sự kiện, hình ảnh sao cho chúng thật sự gần gũi và đồng cảm với người đọc.
Trong tác phẩm "Một đám cưới", Nam Cao đã mở ra một cửa sổ tâm hồn, mời người đọc bước vào thế giới tư duy và cảm xúc của nhân vật. Nghệ thuật tự sự của ông không chỉ là một công cụ diễn đạt, mà là một bản hòa nhạc tinh tế của cuộc sống. Từ những dòng văn thấm đẫm tâm trạng, chúng ta học được nhiều điều về sự đau khổ, hy sinh và tình yêu thương trong cuộc sống nghèo đói và khó khăn. Đồng thời, nghệ thuật tự sự còn là cầu nối tinh tế giữa tác giả và người đọc, một cuộc trò chuyện chân thật về con người và cuộc sống.