Bài thơ "Sự bùng nổ của mùa xuân" của Thanh Thảo không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật ngôn từ đẹp mắt mà còn là một tác phẩm chứa đựng những tình cảm sâu sắc và ý nghĩa về cuộc sống. Qua bài thơ này, chúng ta có thể thấy sự phản ánh rõ nét của nhận định của Lê Ngọc Trà rằng "Nghị luận cũng là tiếng nói tình cảm con người, là sự tự giãi bày và gửi gắm tâm tư".
Tác giả Thanh Thảo đã sử dụng hình ảnh tự nhiên, như giọt sương và lá cỏ, để truyền đạt thông điệp về sức sống, tình thần bền bỉ giữa những khó khăn và thách thức của cuộc đời. Các câu thơ về giọt sương lặn vào lá cỏ không chỉ là mô tả về vẻ đẹp bình dị của thiên nhiên mà còn là biểu tượng cho sức sống mạnh mẽ, kiên trì giữa những khó khăn.
Tác giả thể hiện sự tương phản giữa những thử thách của cuộc sống, được biểu diễn bởi nắng gắt và bão tố, và khả năng giữ lại cái mát lành, sức mạnh của giọt sương. Cấu trúc "Qua... vẫn... vẫn..." trong bài thơ làm nổi bật vẻ đẹp vững bền, không biến đổi của sức sống và tâm hồn trước những khó khăn.
Bài thơ cũng kết hợp với những ý tưởng về cuộc sống và ý chí lạc quan, khẳng định rằng trong mọi khó khăn, cuộc sống vẫn chứa đựng những điều kỳ diệu và đẹp đẽ. Thông điệp về việc biến khó khăn thành động lực, như trong đoạn văn về Nick Vujicic và Bác Hồ, làm sáng tỏ quan điểm của Lê Ngọc Trà về nghệ thuật là tiếng nói của tình cảm con người và sự tự giãi bày tâm tư.
Bài thơ "Sự bùng nổ của mùa xuân" của Thanh Thảo không chỉ là một tác phẩm nghệ thuật ngôn từ đẹp mắt mà còn là một minh chứng sống về nhận định của Lê Ngọc Trà rằng nghị luận cũng là tiếng nói tình cảm con người, là sự tự giãi bày và gửi gắm tâm tư.