Trong tác phẩm "Bẫy cò" của Tạ Duy Anh, nhân vật "tôi" là một đứa trẻ nghịch ngợm nhưng có tấm lòng nhân hậu, biết cảm nhận và đồng cảm với nỗi đau của muôn loài. Ban đầu, "tôi" rất hào hứng khi bẫy được con cò Bợ con, nhưng khi nhìn thấy con cò giãy giụa, "tôi" bắt đầu cảm nhận được sự đau đớn của con vật và sự khổ sở của người mẹ khi chứng kiến con mình sắp chết. Sự chuyển biến tâm lý của "tôi" thể hiện qua hành động tháo bẫy, thả cò con bay đi, không hề do dự. "Tôi" nhận ra tình mẫu tử thiêng liêng giữa cò mẹ và cò con, và suy nghĩ về sự mất mát mà người mẹ sẽ phải chịu đựng. Chính từ sự đồng cảm này, "tôi" quyết định cứu con cò, không chỉ thể hiện sự trưởng thành trong suy nghĩ mà còn bộc lộ nhân cách cao đẹp của một đứa trẻ. Nhân vật "tôi" dù còn non nớt nhưng đã biết đánh giá đúng về hành động của mình, từ đó phản ánh một thông điệp nhân văn sâu sắc về lòng trắc ẩn, sự cảm thông đối với mọi sinh linh trong cuộc sống.