Có một khát vọng tưởng như nhỏ bé nhưng lại làm người ta lặng đi khi nghĩ đến: khát vọng được sống bình yên. Trong nhịp sống hối hả, nơi con người cứ mải miết bận rộn và gấp gáp, giấc mơ về một khu vườn nho nhỏ – nơi ta có thể chạm vào thiên nhiên, chạm vào sự sống giản đơn – bỗng trở thành điều tha thiết đến nao lòng. Bài thơ “Vườn” của Nguyễn Thế Hoàng Linh không chỉ là những câu thơ dễ thương, mộc mạc, mà còn là tiếng gọi âm thầm của một tâm hồn khao khát sống đẹp, sống lành, sống hòa điệu với cuộc đời.
Mở đầu bài thơ bằng điệp khúc “tìm cho tôi một khu vườn nho nhỏ”, nhà thơ không giấu nổi khát khao được tìm về một thế giới riêng, nơi trồng hoa, trồng rau, nghe chim hót và nhìn bướm bay. Những hình ảnh ấy ngỡ chỉ là nét phác nhẹ, mà lại vẽ nên một không gian an nhiên đến thổn thức. Giữa thiên nhiên thanh khiết, con người không còn đeo trên mình những lo toan thường nhật, mà trở lại với những cảm xúc tinh khôi, với chính bản thể nguyên sơ nhất của mình.
Điệp từ “tìm cho tôi” lặp lại ở mỗi khổ thơ không chỉ là âm vang của một mong ước cá nhân, mà dường như còn là lời nhắn nhủ đến tất cả chúng ta. Tìm một nơi để được sống tử tế, sống chậm, sống đẹp. Nhà thơ không nói về điều gì lớn lao, không hô hào khẩu hiệu, chỉ lặng lẽ thổ lộ mong muốn được sống trong một thế giới chan chứa yêu thương. Khu vườn trong thơ anh không chỉ có hoa lá, chim bướm mà còn có “những khu vườn hàng xóm” – biểu tượng cho tình làng nghĩa xóm, cho sự kết nối giữa người với người bằng những “bàn tay hiền hoà”.
Bài thơ càng đọc càng thấm. Nó không khoa trương, không ồn ào, mà nhẹ như một làn gió. Nhưng chính sự giản dị ấy lại chạm sâu vào những vết nứt trong tâm hồn ta. Giữa bao điều rối ren của thế giới, giữa bộn bề bon chen, khát vọng sống đẹp, sống lành trong bài thơ khiến người đọc lặng người. Phải chăng, đó cũng là cách ta giữ lại phần người dịu dàng nhất trong chính mình?
Với giọng thơ nhẹ tênh mà ngậm ngùi, Nguyễn Thế Hoàng Linh không chỉ gieo những vần thơ, mà còn gieo mầm cho những khu vườn trong lòng người. Những khu vườn ấy – nếu được tưới bằng sự tử tế, sẽ lớn dần, sẽ lan tỏa, sẽ làm thế giới này hiền hoà hơn.