Câu 1a. Hai hình ảnh trong bài thơ miêu tả về ánh bình minh:
Dải mây trắng đỏ dần trên đỉnh núi
Núi uốn mình trong chiếc áo the xanh, Đồi thoa son nằm dưới ánh bình minh
Hai hình ảnh ấy tựa như nét cọ dịu dàng của tạo hóa, vẽ nên bức tranh thiên nhiên buổi sớm tinh khôi. Ánh bình minh đến không ồn ào, mà nhẹ nhàng, trong trẻo, gọi dậy cả một ngày mới đầy hứng khởi. Dường như cả không gian rừng núi cũng trở nên sống động, quyến rũ dưới ánh nắng dịu dàng đầu ngày.
Câu 1b. Tác dụng của từ láy tượng thanh và từ láy tượng hình trong hai câu thơ:
“Con trâu đứng vào rim hai mắt ngủ,
Để lắng nghe người khác nói bô bô.”
Từ “rim” là từ láy tượng hình, gợi hình ảnh con trâu đứng yên bất động, lặng lẽ lim dim trong không gian tĩnh mịch. Hình ảnh ấy gợi lên cảm giác yên bình, gần gũi, như một nét chấm phá thanh thản giữa cảnh chợ nhộn nhịp.
Từ “bô bô” là từ láy tượng thanh, mô tả âm thanh nói chuyện sôi nổi, ríu rít, phản ánh không khí sôi động, đầy sức sống của phiên chợ. Hai từ láy tương phản nhưng hòa quyện, tạo nên nhịp điệu sinh động và giàu cảm xúc cho bức tranh làng quê ngày Tết.
“Anh hàng tranh kĩu kịt quẩy đôi bồ,
Tìm đến chỗ đông người ngồi giở bán.”
Từ “kĩu kịt” là từ láy tượng thanh mô tả âm thanh đều đặn, gợi hình ảnh gánh hàng nặng nề của anh hàng tranh trong không khí nhộn nhịp. Nó giúp người đọc không chỉ hình dung bằng mắt, mà còn như nghe được cả nhịp sống, hơi thở của một phiên chợ Tết xưa.
Câu 1c. Nhận xét về bố cục của bài thơ:
Bài thơ có bố cục chặt chẽ, giàu cảm xúc, được triển khai theo trình tự thời gian từ sáng sớm đến chiều muộn – cả một vòng tròn trọn vẹn của một ngày chợ Tết. Mở đầu là cảnh bình minh rực rỡ, rồi đến cảnh người dân nô nức ra chợ, cảnh mua bán nhộn nhịp, và kết lại là khung cảnh lặng lẽ khi phiên chợ tàn. Bố cục ấy không chỉ gợi hình mà còn gợi tình, khiến người đọc như được sống trọn một ngày Tết nơi làng quê yên ả mà đậm đà bản sắc.
Câu 1d. Ý nghĩa của chợ Tết trong những dịp đón Tết cổ truyền:
Chợ Tết không chỉ là nơi mua bán, trao đổi hàng hóa, mà còn là nơi gửi gắm những mong chờ, háo hức và cả nỗi nhớ của lòng người quê. Đó là dịp để mỗi người tìm về hương vị Tết xưa, gặp lại nhau sau những tháng ngày xa cách, là nơi tiếng cười, lời chào, câu chúc tụng vang lên rộn ràng như bản hòa ca khởi đầu năm mới.
Phiên chợ Tết lưu giữ những nét đẹp tinh khôi nhất của văn hóa dân tộc: màu áo mới của đứa trẻ lon xon, gánh hàng rong của người mẹ lam lũ, gói bánh chưng, cành đào, bức tranh Đông Hồ… Tất cả như gói gọn trong đó cả một mùa xuân, cả một miền quê yêu thương.
Chợ Tết, vì thế, không chỉ là một buổi chợ. Nó là ký ức, là bản sắc, là hồn quê. Và mỗi khi nghĩ đến, lòng người lại rưng rưng như vừa bước qua một ngưỡng cửa thiêng liêng – nơi quá khứ và hiện tại lặng lẽ gặp nhau trong tiếng gọi của mùa xuân.