ngtuanh0801 3/11/2025 1:25:38 PM


Con hãy cho. Và quên ngay.


Đừng bao giờ tham. Dù chỉ một que tăm, sợi chỉ.


Chớ thấy vui khi mình thanh thản trước điều cần nghĩ. Sự thanh thản ấy chỉ có ở


người vô tâm.


Đừng sợ bóng đêm. Đêm cũng là ngày của những người thiếu đi đôi mắt.


Đừng vui quá. Sẽ đến lúc buồn.


Đừng quá buồn. Sẽ có lúc vui.


Tiến bước mà đánh mất mình. Con ơi, dừng lại.


Lùi bước để hiểu mình. Con cứ lùi thêm nhiều bước nữa. Chẳng sao.


Hãy ngước nhìn lên cao để thấy mình còn thấp.


Nhìn xuống thấp. Để biết mình chưa cao.


Con hãy nghĩ về tương lai. Nhưng đừng quên quá khứ.

Hy vọng vào ngày mai. Nhưng đừng buông xuôi hôm nay.


May rủi là chuyện cuộc đời. Nhưng cuộc đời nào chỉ chuyện rủi may.


Hãy nói thật ít. Để làm được nhiều - những điều có nghĩa của trái tim.


   Nếu cần, con hãy đi thật xa. Để mang về những hạt giống mới. Rồi dâng tặng cho đời. Dù chẳng được trả công.


(Trích từ Gửi con - Bùi Nguyễn Trường Kiên, trong tập thơ Ru cho một thuở,


NXB Văn hoá - Văn nghệ, 2015).


Câu 1. Bài thơ trên được viết theo thể thơ nào? Cho biết dấu hiệu nào giúp em nhận ra thể thơ đó?


Câu 2. Hãy chỉ ra các biện pháp tu từ tiêu biểu được tác giả sử dụng trong đoạn thơ.


Câu 3. Trong đoạn thơ trên, có những hình ảnh nào nổi bật? Ý nghĩa của những hình ảnh ấy?

Câu 4. Theo em, nhà thơ gửi đến bạn đọc thông điệp gì từ những dòng thơ sau?


Hãy ngước nhìn lên cao để thấy mình còn thấp.


 Nhìn xuống thấp. Để biết mình chưa cao.


Câu 5. Em sẽ áp dụng thông điệp được nhắc đến trong lời thơ sau như thế nào trong việc vượt qua những khó khăn trong học tập hoặc cuộc sống cá nhân ?


Đừng sợ bóng đêm. Đêm cũng là ngày của những người thiếu đi đôi mắt.


PHẦN II: VIẾT


Câu 1. Em hãy viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) trình bày suy nghĩ của em về vấn đề được gợi ra từ dòng thơ:      


                                     “Con hãy nghĩ về tương lai.


 Nhưng đừng quên quá khứ”.