Có lần, giữa một chiều mưa xám, tôi bắt gặp ánh mắt thẫn thờ của đứa bạn thân ngồi trong góc lớp, điện thoại tắt, môi mím chặt, và cuốn sách cũ trên tay rơi xuống như mất chỗ bấu víu cuối cùng. Hỏi ra mới biết, bạn ấy vừa trải qua một cú sốc tâm lý, và điều duy nhất giữ bạn ấy lại với bản thân, không phải một video ngắn cười đùa trên mạng, cũng không phải một bức ảnh lung linh, mà chính là mấy dòng chữ in ngả màu thời gian. Đó là lúc tôi nhận ra: sách chưa bao giờ mất đi sức hấp dẫn. Chỉ là, đôi khi, ta mải chạy theo ánh đèn màu mà quên mất ánh sáng dịu dàng đang chờ đợi nơi những trang giấy.
Người ta nói, thời hiện đại là thời của công nghệ, của mạng xã hội, nơi học sinh có thể "giải trí" chỉ trong vài giây vuốt màn hình. Nhưng giải trí và hấp dẫn không đồng nghĩa. Facebook, TikTok... mang đến tiếng cười, sự thư giãn, nhưng sách nuôi dưỡng tâm hồn, mở ra thế giới, nâng tầm nhận thức và gieo mầm lý tưởng. Một video có thể khiến ta bật cười trong phút chốc, nhưng một cuốn sách hay có thể theo ta suốt cả hành trình trưởng thành.
Sách không màu mè, không nhảy múa, không giật tít câu view, nhưng sách mang một vẻ đẹp lặng lẽ và bền bỉ. Khi ta đọc một tác phẩm văn học, ta bước vào hành trình sống cùng nhân vật, đau cùng họ, vui cùng họ, hiểu hơn về chính mình và về thế giới. Không một mạng xã hội nào có thể mang lại sự đồng cảm sâu sắc đến thế. Hơn hết, sách không đánh cắp thời gian, sách cho ta thời gian để lắng nghe, để nghĩ, để lớn lên từng chút một.
Ai bảo học sinh ngày nay không còn yêu sách? Hãy nhìn những buổi hội sách chật kín người trẻ, những câu lạc bộ đọc sách trong trường học, những trang mạng lan truyền trích đoạn văn hay – đó không chỉ là sự trở lại của sách, mà là minh chứng rằng: sách chưa bao giờ rời đi.
Vấn đề không phải ở việc sách không hấp dẫn, mà là ở cách ta dẫn dắt học sinh đến với sách. Khi người lớn quá vội vàng buông xuôi, nói rằng “tụi trẻ giờ chỉ mê điện thoại”, có lẽ họ chưa từng thử đưa cho chúng một cuốn sách đúng thời điểm, đúng tâm trạng. Một đứa trẻ có thể bỏ qua sách hôm nay, nhưng nếu được khơi dậy đúng cách, một mai nó sẽ trở lại và ôm lấy sách như người bạn tri kỷ.
Sách không cần phô trương, vì sức hấp dẫn thật sự không đến từ hào nhoáng bề ngoài, mà đến từ giá trị bên trong. Và chính điều đó mới khiến sách mãi mãi là người bạn đồng hành tin cậy, nhất là với những ai đang đi tìm lối về trong những hỗn độn của đời sống số hóa.
Trong một thế giới lắm ồn ào, tôi chọn đọc. Vì chỉ khi ấy, lòng tôi mới đủ tĩnh để lắng nghe những gì sâu nhất trong tim mình. Vì sách chưa bao giờ mất đi sức hấp dẫn. Chúng ta chỉ cần học lại cách yêu sách như từng yêu một người không ồn ào nhưng luôn ở đó – âm thầm và vững chãi.