BAN MAI (Nguyễn Quang Thiều)
Bóng tối đêm dần sảng như một con mèo nhưng không lỗ bước đi uyển chuyển
Cái đuôi mềm của nó chạm vào tôi làm tôi tỉnh giấc
Tôi cựa mình như búp non mớ là
Ý nghĩ mỉm cười trong vắt trước ban mai
Những xôn xao lùa qua hơi ẩm
Vọng về từ cảnh đồng rộng lớn mờ sương
Tiếng bánh xe trâu lặng lẽ qua đêm
Chất đầy hương có tươi lăn về nơi hùng sảng
Ơi... ơi...ơi, những con đường thân thuộc
Như những ngón tay người yêu lùa mãi vào chân tóc
Ai gọi đấy, ai dang cười khúc khích
Tôi lách mình qua khe cửa, ơi... oi...
Người nông dân bể tôi lên và đặt vào thùng xe Dưới vành nón của người cất lên trầm trầm giọng hát Như tiếng lúa khô chảy vào trong cót Như đất ẩm trào lên trong lóe sáng lười cày
Chiếc bánh xe trâu một nửa đã qua đêm Một nửa thùng có tươi còn trong bóng tối Và sau tiếng huấy ở như tiếng người chợt thức Những ngọn ban mai mơn mởn rướn mình
(Sự mất ngủ của lửa, Nguyễn Quang Thiều)
Câu 1. Xác định nhân vật trữ tình trong bài thơ.
Câu 2. Chỉ ra những từ ngữ, hình ảnh biểu đạt cảm giác mới mẻ, niềm vui trong sáng của nhân vật trữ tình khi tỉnh giấc trước ban mai trong khổ 1 của bài thơ.
Câu 3. Phân tích tác dụng của biện pháp tu từ so sánh được sử dụng trong những dòng thơ sau: Ơi... ơi...ơi, những con đường thân thuộc Như những ngón tay người yêu lùa mài vào chân tóc
Câu 4. Nêu tâm trạng của nhân vật trữ tình khi nghe tiếng bánh xe trâu lặng lẽ và tiếng ai
gọi, ai cười khúc khích lúc ban mai.
Câu 5. Từ hình ảnh "ban mai" trong câu thơ “Những ngọn ban mai mơn mởn rướn mình", hãy bày tỏ suy nghĩ của anh/chị về sự cần thiết phải đánh thức ban mai trong tâm hồn con người (trình bày khoảng 5-7 dòng).