BÀI CA DAO CHO NGOẠI
Nguyễn Thị Quốc Mình
(1) Con lớn lên bên cây và sữa già
Nơi đó là “hoàng cung" và con là "công chúa"
Con lớn lên bên bờ tre, ruộng lúa
Nơi bến sông, mùa nước đó đã tràn về.
(2) Con lớn lên trong mùi khỏi rơm quê
Trong chái bếp đượm nồng canh rau, cả
Trong những ngày ngoại chưa đi đâu cả
Vẫn quẩn quanh trong vườn nhỏ, đợi con về.
(3) Con lớn lên mang theo những đam mê
Trong mùi dầu ngoại xoa, trong lời ngoại hát
Trong những ngày trời mưa con tắm mắt
Ngoại không cho, con cử trốn đi hoài.
(4) Con đi học xa, ngoại mong con từng ngày
Ra vào chở con, mòn vẹt góc nhà đã cũ
Ở nơi ấy con vẫn thường tự nhủ
Sẽ sớm quay về để được ngoại ầu ơ...
(5) Để bây giờ, con vừa khóc vừa ru:
Ầu ơ... Gió đưa bà ngoại về trời
Cháu ngoại ở lại một đời nhớ thương
Cháu ngoại ở lại nhớ thương một đời...
(Theo Tạp chí Văn học và tuổi trẻ)
Câu 1. Bài thơ trên được viết theo thể thơ gì?
Câu 2. Chỉ ra những hình ảnh gắn với kỉ niệm tuổi thơ trong khổ thơ (1).
Câu 3. Nêu tác dụng của 01 biện pháp tu từ trong khổ thơ sau:
Để bây giờ, con vừa khóc vừa ru: Ấu ơ... Gió đưa bà ngoại về trời Châu ngoại ở lại một đời nhớ thương
Cháu ngoại ở lại nhớ thương một đời...
Câu 4. Bài thơ trên thể hiện tình cảm, cảm xúc gì của người cháu đối với bà ngoại của mình?
Câu 5. Trình bày về một thông điệp mà em rút ra được sau khi đọc bài thơ Bài ca dao cho ngoại của Nguyễn Thị Quốc Minh. (khoảng 5 dòng)