Mạch cảm xúc trong bài thơ Những người đàn bà bán ngô nướng của Nguyễn Đức Hạnh được triển khai qua dòng chảy tinh tế từ quan sát hiện thực đến sự đồng cảm sâu sắc với thân phận con người. Khởi đầu, tác giả phác họa hình ảnh những người phụ nữ bán ngô nướng bên đường, nơi “từng hạt ngô rơi” hòa quyện giữa vẻ bề ngoài nhem nhuốc và những ngọt ngào ẩn sâu bên trong. Đây không chỉ là hình ảnh đời thường mà còn là biểu tượng cho những phận đời cơ cực. Từ hiện thực, cảm xúc chuyển sang sự suy ngẫm sâu xa về những kỷ niệm tuổi thơ: “Những hạt ngô - những giọt lệ của mẹ,” vừa là nguồn sống, vừa chất chứa bao nỗi nhọc nhằn. Hình ảnh người qua đường “thờ ơ” hay “rẻ rúng” lại làm nổi bật sự vô tình của xã hội trước những nỗi đau thầm lặng. Cảm xúc tiếp tục dâng cao khi tác giả liên tưởng đến sự hy sinh của những người mẹ, người cha: “Người đàn bà bán dần từng mảnh đời mình nuôi con.” Trong khung cảnh bếp lửa hồng, hình ảnh người bán ngô gợi lên vẻ đẹp bền bỉ, mạnh mẽ, dù “cháy vẫn còn thơm.” Kết thúc, mạch cảm xúc đọng lại ở sự trân trọng, yêu thương dành cho những mảnh đời lam lũ, làm nên ý nghĩa nhân văn sâu sắc.