Lũ con gái rộn ràng khăn áo
Bóng bay nâng ước mơ con trẻ.
Cảnh "cành mận bung cánh muốt" là một dấu hiệu rõ ràng cho sự xuất hiện của mùa xuân, mang theo những trải nghiệm mới mẻ, làm sáng bừng cả khung trời xung quanh. Dưới bóng cành mận, chúng ta lại chứng kiến những hình ảnh thân thuộc, gần gũi, như "lũ con trai háo hức chơi cù, lũ con gái rộng ràng khăn áo". Sự rộn ràng và niềm vui đó không chỉ là một cảm giác mà còn là một phần quan trọng của tuổi thơ, gắn bó với cành mận qua từng giai đoạn trưởng thành và chứa đựng những ước mơ nhỏ bé của các em nhỏ. Tiếp theo, khi nhìn vào sinh hoạt của dân làng, chúng ta được chứng kiến không khí sôi động, tấp nập, nhộn nhịp của cuộc sống:
Cành mận bung cánh muốt
Giục mẹ xôn xang lá, gạo
Giục cha vui lòng căng cánh nỏ
Giục người già bản hối hả làm đu
Không khí rất náo nhiệt, tất bật và hết sức khẩn trương. Dưới bóng mận, mẹ vội vã rửa lá, ngâm gạo để chuẩn bị cho việc thổi xôi, làm bánh cúng tổ tiên, kỳ vọng một vụ mùa no ấm. Cha bận rộn căng cánh nỏ, người già hối hả làm đu, chuẩn bị cho những trò chơi dân gian trong năm mới. Động từ "giục" xuất hiện liên tiếp ở ba dòng thơ "giục mẹ", "giục cha", "giục người già"... toàn bộ tạo nên một không khí khẩn trương, sôi động và phấn khởi. Cả làng từ người già đến trẻ đều đang háo hức, rộn rã, sẵn sàng chào đón mùa xuân mới.
Và rồi, một lần nữa, tác giả sử dụng điệp ngữ lại lần thứ ba với câu thơ "Cành mận bung cánh muốt". Nó như nhấn mạnh thêm vẻ đẹp của mùa hoa mận cùng với cảnh vật, con người nơi đây, tạo nên một khung cảnh hết sức nên thơ:
Cành mận bung cánh muốt
Nhà trình tường ủ hương nếp
Giục lửa hồng nở hoa trong bếp
Cho người đi xa nhớ lối trở về
Trong những ngôi nhà truyền thống, mùi hương nếp thơm phức tràn ngập không gian. Dân làng tận hưởng những hoạt động như thổi xôi, làm cơm rượu nếp, ủ men lá, chế biến thịt lợn, và làm bánh... Bếp lửa không ngừng bùng cháy, tạo nên không khí ấm cúng, hạnh phúc. Tác giả đã tinh tế khi mô tả "giục lửa hồng nở hoa trong bếp", tạo ra một trải nghiệm giác quan về hương vị của mùa xuân, lan tỏa khắp các ngõ ngách của buôn làng.
Màu trắng của hoa mận, cánh trắng tinh khôi, sắc trắng phủ lên con đường, ven suối, và bản làng, làm cho quê hương trở nên tinh khôi hơn. Màu sắc này cũng đánh thức trong lòng những người xa quê những cảm xúc bồi hồi, nỗi nhớ thương sâu sắc. Ai đi xa cũng mang theo mong ước trở về, đặc biệt là khi năm mới đến, khiến cho nỗi nhớ quê hương trở nên càng sâu sắc. Hoa mận như một biểu tượng của kí ức và là dấu hiệu dẫn lối, hướng con người trở về nơi sinh ra, nơi gắn bó suốt những năm tháng tuổi thơ.
Bài thơ với ba khổ viết theo thể thơ 5 chữ, không gieo vần và không nặng nề về hình thức, thể hiện mạch cảm xúc của nhà thơ điều khiển toàn bộ tác phẩm. Bằng những đường nét tinh tế, nhà thơ đã giúp người đọc trải nghiệm vẻ đẹp và không khí hân hoan của quê hương trong những ngày xuân tươi mới. Qua đó, bức tranh hình ảnh này đánh thức sự yêu thương sâu sắc trong trái tim mỗi người, tình cảm thiêng liêng với nơi mình gọi là quê hương, nơi chôn nhau cắt rốn.