Trong truyện ngắn "Đá trổ bông" của Nguyễn Ngọc Tư, tác giả đã tạo ra một bức tranh sống động về cuộc sống của những người dân nghèo ven sông với những tình huống đầy tính nhân văn và biểu tượng.
Tình huống chính của truyện là sự xuất hiện của một tảng đá trỗ bông trên sông, một hiện tượng kỳ lạ đồng thời cũng là biểu tượng cho những khát vọng, ước mơ của những con người nghèo khổ. Tảng đá này đã trở thành niềm hy vọng, là điều kiện để những nhân vật trong truyện gắn kết, hướng tới một tương lai tốt đẹp hơn.
Những nhân vật trong truyện được xây dựng sinh động, chân thực, từ "tôi" là người kể chuyện đến nhân vật chính là Khờ, một người đàn ông nghèo khổ nhưng luôn tích cực, kiên định trong cuộc sống. Bằng cách này, tác giả đã tạo ra những nhân vật đầy sức sống, dễ khiến độc giả đồng cảm và suy tư về cuộc sống.
Ngoài ra, ngôn ngữ giản dị, mộc mạc của tác giả cũng làm cho câu chuyện trở nên gần gũi và dễ tiếp cận hơn với độc giả. Những hình ảnh và ngôn ngữ giàu tính biểu tượng được sử dụng một cách linh hoạt, góp phần làm cho truyện thêm sinh động và sâu sắc hơn.
Qua việc phân tích và đánh giá tình huống trong truyện "Đá trổ bông", ta thấy rằng tác phẩm này không chỉ là một câu chuyện đơn giản mà còn là một tác phẩm nghệ thuật có ý nghĩa sâu sắc về cuộc sống và con người.