Bài thơ "Chái Bếp" là một tuyệt tác bảy chữ, chia thành năm phần văn. Hai phần đầu tiên gợi lên hình ảnh chái bếp, nơi mà mẹ và cha xuất hiện tần tảo. Ba phần sau đưa ta đến gần hơn với chái bếp qua nhiều khung cảnh sống động và âm thanh vô cùng sặc sỡ. Những khung cảnh này dường như mãi hiện hữu trong tâm trí tác giả. Hình ảnh những ngọn khói "cong ngủ", "nằm nghe", "thõng mình" như thể chúng đang đóng vai trò của một đứa trẻ, được mẹ ru hồn vào giấc ngủ. Điều này không chỉ tạo nên một khía cạnh nhân hóa độc đáo, mà còn khắc họa một cách đáng yêu và đầy thú vị mà tác giả dành cho ngôi chái bếp đầy ấm áp này. Cùng với những âm thanh như tiếng cười nói, tiếng khóc của những đứa trẻ trong ấm nôi, ngôi chái bếp trở nên bất ngờ sôi động và rộn ràng. Tác giả không chỉ thể hiện tình yêu mến, mà còn niềm nhớ đối với từng hình ảnh về những ngọn khói cong lờ lững, bên cạnh hình ảnh của bếp. Những tiếng khóc, tiếng cười đong đầy biết bao ký ức về tuổi thơ đã từng hiện hữu trong căn chái bếp. Đó thực sự là một bức tranh tuổi thơ đáng trân trọng của tác giả.